CHIẾN LANG - Trang 378

đời cô sẽ mãi không được an bình.

Nhưng hắn khát vọng như vậy, chờ đợi như vậy, lại sợ hãi bị cự tuyệt như
vậy, mà cô lại muốn ở bên hắn biết nhường nào. Cho nên cô đưa tay vuốt
ve mặt hắn, môi hắn, vừa nghẹn ngào khóc vừa cười, gật đầu.

"Thật. Từ nay về sau, chúng ta chỉ là Trương Dương cùng Trương thị."

Hắn nói không ra lời, chỉ có thể thất thần nhìn cô, không thể tin được
những gì mình vừa nghe thấy.

Thấy hắn không trả lời, tim cô khẽ run, bỗng sợ hắn không muốn. Cô lo
lắng khẽ hỏi: "Chàng không muốn sao?"

"Muốn." Hắn kích động nhìn cô, cuối cùng đã có thể mở miệng, giọng khàn
khàn: "Ta đương nhiên muốn, nàng biết ta rất muốn, lại không dám...
Không dám..." Trong đôi mắt sâu và đen của hắn chất chứa thâm tình động
lòng người. Sau đó hắn hôn cô, nhẹ nhàng hôn lên môi cô, khắc vào tim cô.

Hắn ôm cô lên, mang cô về giường, lại cùng cô triền miên.

Một đêm ba lần quả thật có hơi nhiều, nhưng hai người vẫn cảm thấy
không đủ, hận không thể biến người kia thành một bộ phận của mình,
không bao giờ chia lìa nữa.

Trời sắp sáng, Tú Dạ gối lên người hắn, mơ mơ màng màng nói cho hắn
biết tin tức cô nghe được ban sáng. Cô nói cho hắn từ đầu hạ Lạp Tô đã dẫn
đại quân đi tây chinh, ai biết hắn chỉ gật đầu nói một câu.

"Ta biết, ta nghe nói rồi."

Cô sững sờ, ngẩng đầu lên nhìn hắn, hỏi: "Chàng biết, sao không nói cho
ta?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.