CHIẾN LANG - Trang 383

Hắn nói vậy khiến cô cảm thấy thoải mái, "Mọi người đang bàn chuyện gì
mà hăng say vậy?"

Hắn rót cho cô chén trà, trả lời: "Đang thảo luận xem có nên tiến cống cho
vương tộc Mông Cổ ở gần đây để cầu ổn định và hòa bình lâu dài hay
không."

Cô ngẩn ra, nhìn hắn.

"Chàng... Chắc chứ?"

"Rất nhiều người ở lại thành an cư, hơn nữa buôn bán cũng dần trở nên sầm
uất. Mặc dù nơi này xa đường lớn nhưng cũng không tránh khỏi bị chú ý.
Các ông chủ thương hội quyết định tìm vương tộc làm chỗ dựa trước khi bị
những kẻ khác nhòm ngó. Đây là chuyện tất nhiên phải làm." Hắn nắm tay
cô, cười, nói nhỏ: "Yên tâm, nếu có ngày thật sự phải phái người đi thương
lượng tiến cống thì người đó cũng không thể là ta. Ta chỉ đội trưởng đội
bảo vệ trong thành, không phải nhân vật lớn. Hơn nữa, không phải ai trong
đại quân Mông Cổ cũng biết ta. Huống chi, nếu người ta đã nhận định ta là
đội trưởng ở thành này thì sẽ không suy diễn."

Cô biết hắn nói rất có lý, nhưng vẫn có chút bất an.

Nhìn đôi lông mày thanh tú của cô nhíu lại, hắn lại nói: "Nàng xem, đã ở
đây hơn một năm, tàn binh, nô lệ đào vong đến thành này có ai nhận ra ta
không? Ở trong mắt bọn họ, ta là Trương Dương, biết chút võ nghệ, là kẻ bị
vợ quản nghiêm, sợ vợ đến mức không dám liếc nhìn các cô gái khác lấy
một cái."

Lời này khiến mặt cô đỏ ửng, "Chàng nói linh tinh gì thế hả."

Hắn mỉm cười nói: "Thật mà, mọi người trong thành đều nói vậy. Buổi trưa
ta mới bị Tát Bỉ Nhĩ cằn nhằn một phen, nói nàng yếu ớt nhỏ bé như vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.