CHIẾN LANG - Trang 87

Cô không thể, khắp người cô đều đau, ngay cả thở cũng đau.

Nhưng hắn lại lặp lại lần thứ hai, giọng điệu không hung ác nhưng vô cùng
kiên quyết.

"Đứng lên."

Cô đau đớn ngước mắt lên nhìn hắn, thấy trong mắt hắn là sự kiên quyết và
chút sợ hãi lo lắng.

Không phải mệnh lệnh, mà là yêu cầu.

Hắn híp mắt lại, huyệt thái dương run rẩy, đôi môi mím lại, hàm dưới siết
chặt.

Trong chớp mắt, cô bỗng hiểu ra... Hắn đã biết, hắn đã biết từ trước rồi.

Cô phải đứng lên, phải tự mình đứng lên, cô không thể biến thành thương
binh. Nếu là thương binh cô sẽ bị đưa lên xe kéo, mọi người sẽ cởi lớp áo
dày của cô ra, bôi thuốc chữa trị, sau đó phát hiện ra cô không phải là con
trai.

Cô dùng đôi tay đau đến phát run, run rẩy nâng người lên. Đầu tiên là nửa
người trên, sau đó là nửa người dưới. Cô cắn răng, nhịn đau, lảo đảo, khắp
người đầm đìa máu nhưng vẫn đứng lên trước mặt hắn.

"Ngươi có đi được không?" Hắn hỏi.

Câu hỏi này rất nhỏ.

Cô đau đến mức ngay cả ngón tay cũng đang run, nhưng vẫn nuốt nước
miếng, gật đầu.

"Nhìn ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.