CHIẾN THẦN - Trang 257

Hai người đã đi một ngày một đêm, theo kế hoạch, ban ngày họ sẽ tìm

một nơi để ẩn nấp, nghỉ ngơi. Sau khi lẻn vào một rừng cây âm u vắng lặng,
dựng lều xong xuôi, Hứa Mộ Triều và A Lệ cùng ngồi xuống nghỉ.

Hứa Mộ Triều nhìn vẻ mặt của A Lệ, rốt cuộc cũng nở nụ cười, hỏi:

“Cậu đang nghĩ gì vậy?”

Trong suốt quá trình trốn chạy cùng A Lệ, cô dần dần nhận ra, cậu ta

thực chất là một thiếu niên tốt bụng, chân thành. Nếu không phải từng bị Đồ
Lôi giam cầm thì chắc hẳn bây giờ trong người cậu ta đã tràn ngập tinh thần
phấn chấn đáng có của một binh sĩ, cũng có thể đã được thăng tiến thành
một quân nhân, mang trong mình nhiệt huyết và lòng trung thành bất diệt.

Để tìm ra nguyên tắc cơ bản của người máy, cậu ta đã không tiếc hi sinh

đôi chân của mình, sự kiên nghị này có người đàn ông bình thường nào
sánh bằng? Trong quá trình chạy trốn, Hứa Mộ Triều bị thương không ít
lần, đôi khi cô cũng muốn thử dò xét cậu ta, nhưng cho dù cô có hôn mê bất
tỉnh thì cậu ta vẫn chăm sóc cho cô cẩn thận, chu đáo. Điều đó chứng tỏ cậu
ta đã hoàn toàn đặt lòng tin vào cô. Cậu ta cũng không phải kẻ có suy nghĩ
phức tạp, cô thậm chí còn thấy cảm phục ý chí bất khuất cao thượng của
cậu ta.

A Lệ ngước mắt nhìn cô, ánh mắt vẫn trong sáng, động lòng người như

vầng trăng rằm, ngập ngừng hỏi: “Vua zombie… là người tình của cô à?”

Hứa Mộ Triều sửng sốt. Cô thực sự không nghĩ đến điều này. Tuy những

lời nói của vua zombie khiến cô hoảng hốt nhưng sự cố chấp đối với niềm
tin và sinh mệnh của Thẩm Mặc Sơ lại khiến cô xúc động hơn. Đó là thứ
còn quan trọng hơn tình yêu rất nhiều.

Ngày hôm đó, sau khi nhận lấy máu của Thẩm Mặc Sơ, cô đã không kìm

được mà trằn trọc cả đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.