CHIẾN THẦN - Trang 717

“Chúng ta hãy cùng cố gắng, mau chóng phá vỡ ván cờ của Cố Triệt.”

Minh Hoằng chậm rãi nói.

Nửa tháng đã trôi qua.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Cố Triệt đã thực sự tỉnh lại. Bởi vì quân đội

loài người trong vòng nửa năm vừa qua vẫn luôn sa sút, bây giờ bỗng nhiên
lại dũng mãnh, thiện chiến, hành động xuất quỷ nhập thần như loài mãnh
hổ, chỉ trong mười mấy ngày ngắn ngủi đã đoạt lại được hơn mười thành
thị. Quân bắc lộ thậm chí còn phản công đánh vào lãnh địa của zombie,
chiếm được một căn cứ chế tạo người máy cỡ lớn khiến Minh Hoằng hết
sức tức giận.

Tình hình chiến đấu càng ác liệt thì thời gian hắn không có ở căn cứ càng

dài, điều này khiến Hứa Mộ Triều hết sức phấn chấn. Đôi lúc hắn cũng đưa
cô theo cùng, cô không dám lên tiếng phản đối, may mà Minh Hoằng cũng
không đến nỗi quá đang tới mức trút giận lên người cô chỉ vì tình hình
chiến sự gặp nhiều bất lợi. Hiện giờ, Hứa Mộ Triều chỉ có thể tạm thời đóng
vai một cô tình nhân ngoan ngoãn vâng lời, dịu dàng quan tâm chăm sóc.
Minh Hoằng vì thế mà cũng cảm thấy yên tâm hơn nhiều.

Chỉ là có một đêm, khi bọn họ đang tác chiến ở biên giới phía bắc… Hứa

Mộ Triều ở trong phòng, không kìm được dõi mắt trông về phía đông nam
xa xôi, đúng lúc bị Minh Hoằng đang bước vào phòng bắt gặp. Hắn không
nói gì, chỉ ôm cô vào lòng, sau khi đặt một nụ hôn dài lên trán cô, đôi môi
vẫn áp vào trán cô, hắn thấp giọng nói: “Bảo bối, tôi không thích em vẫn
nhớ mong Cố Triệt, nhớ mong loài người như thế đâu.”

Cô không đáp lời. Lại nghe hắn nói: “Cố Triệt đã tỉnh lại, nhưng không

nghĩ cách tới cứu em. Em hãy yên tâm ở bên cạnh tôi đi, hắn không đối xử
với em tốt như tôi đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.