CHIÊU DIÊU - Trang 267

Lúc trước sau khi mua viên đan đi vào giấc mộng thì ước chừng còn

dư lại một vạn tiền, mấy ngày nay hóa vàng liên tục, sổ sách cũng tăng lên
không ít. Quán rượu này, thứ nhất không nằm trong chuỗi cửa hàng Âm
Dương, thứ hai không phải là nơi mua bán kỳ kèo. Nó chỉ là một chỗ để
cho những con quỷ rảnh rỗi đến ăn một bữa cơm mà thôi; nếu chỗ này mà
ta còn không đủ tiền thì đúng là không thiên lý gì rồi.

Nhưng ngoài dự đoán của ta, tiểu nhị không nhìn vào cái gương nào cả

mà chỉ cười nói: "Khách quan, người tới chỗ này ai cũng là khách, ngài có
nhiều tiền hay ít tiền, chúng ta đều sẽ tiếp đãi. Hơn nữa, không hiểu tại sao
ta vừa nhìn thấy ngài thì đã có cảm giác rất thân thiết, nhất định là hai
chúng ta có duyên với nhau rồi. Ta chỉ muốn hỏi ngài, lầu một đã hết chỗ,
vậy ngài có muốn lên lầu hai ngồi hay không?"

Ta nheo mắt, cảm thấy hơi ngạc nhiên. Những lời hắn nói chẳng giống

mấy con quỷ ở chợ quỷ nói gì cả! Ở chợ quỷ ấy à, nếu muốn bước qua cửa
thì phải nhìn giá trị con người trước; chẳng lẽ quán rượu này muốn trở
thành một nơi trong sạch, không tính toán ư?

Ta hết sức tán thưởng.

Tiểu nhị là một thiếu niên khả ái, chiều cao xấp xỉ với ta, bộ dạng xem

chừng chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi. Tuy vậy đã trở thành quỷ thì
không thể đoán tuổi qua vẻ bề ngoài được. Hắn chết ở độ tuổi này, nhưng
chẳng biết là đã chết bao nhiêu năm rồi.

"Ông chủ quán rượu của chúng ta là một người rất có tình cảm, không

giống với những cửa hàng ngoài đường phố kia, bị tiền làm cho mờ mắt."
Tiểu nhị vừa giới thiệu cho ta, vừa dẫn ta lên lầu hai đến chỗ ngồi ở gần
cửa sổ; hắn cười nói: "Khách quan, nơi này phong cảnh đẹp lắm."

Ta nhìn ra bên ngoài một chút, cả khu rừng tối đen âm trầm đáng sợ,

chỉ toàn là cành khô thân gãy! Gió đêm quất vào mặt, mang theo ba phần tà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.