CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 218

Đợi Văn Thao bước vào thang máy, Ôn Hành Viễn nhìn chằm chằm Si

Nhan, "Con mọt sách kia là ai vậy hả?".

"Cái gì mà con mọt sách?", Si Nhan nhéo cánh tay anh, "Người ta chỉ

hơi nhã nhặn thôi".

Ôn Hành Viễn ôm cô đi vào thang máy, "Vậy thì xin hỏi bạn gái đại

nhân, con mọt sách nhã nhặn kia là ai hả?".

Si Nhan phá lèn cười, "Làm tổn hại thanh danh người ta thế này không

phù hợp với khí chất của Tổng Giám đốc Ôn đâu".

"Thời điểm này đừng nói chuyện khí chất với Tổng Giám đốc Ôn", Ôn

Hành Viễn thu lại cánh tay dài, ôm chặt Si Nhan trước ngực, "Lá gan không
nhỏ đấy nhỉ, dám lẳng lặng quen biết đàn ông khác rồi cơ đấy? Thẳng thắn
khai báo, nếu như có nửa câu che giấu, xem anh có cắn em hay không!".

"Chỉ có cún mới cắn người thôi", Si Nhan không thèm đếm xỉa tới cơn

giận giả vờ của anh, thuận thế ôm lấy eo anh, cười ngọt ngào.

Ôn Hành Viễn khẽ nheo mắt, lộ ra vài phần nguy hiểm, "Dám nói anh

là chó, được nuông chiều đến không biết trời đất là gì nữa rồi", dứt lời, anh
cúi mạnh đầu xuống, hôn lên đôi môi chực mở ra cãi lại của cô.

Si Nhan giãy giụa song không thể thoát nổi. Dưới sự công kích mãnh

liệt của anh, cô chẳng mấy chốc đã đầu hàng khẽ ngửa đầu, đón nhận nụ
hôn từ mưa phùn dịu dàng đến mưa rền gió dữ của anh, quên cả việc bản
thân đang ở trong thang máy.

Khi hai người hoàn toàn quên mình mà đắm chìm trong nụ hôn, thì

cửa thang máy bỗng mở ra.

Si Nhan tỉnh táo trước tiên, cô đẩy mạnh Ôn Hành Viễn ra, nhìn đồng

nghiệp Tiểu Đinh đang đứng bên ngoài thang máy, hận không thể tìm lỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.