CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 500

Chí ít không phải là tôi không có gì.

Hàn Nặc vẫn đang cười. Si Nhan quen anh đã bảy năm, cô quá hiểu

tình cảm lẩn khuất sau nụ cười này. Đó là sự mừng vui thanh thản, sau khi
mất cha mẹ, vẫn còn có người thân trên đời.

Sự nặng nề trong suy nghĩ của họ khiến người khác không đành lòng

nhìn tiếp.

Si Nhan nắm lấy tay Hàn Nặc, bàn tay vốn dĩ ấm áp cả trong ngày

đông lạnh giá của anh, giờ phút này lại trở nên lạnh lẽo.

Nếu như đó là nhiệt độ của con tim, vậy anh phải cảm thấy lạnh đến

mức nào?

Lòng cô xót xa muốn khóc.

Cảm nhân được sự động viên và an ủi của Si Nhan, Hàn Nặc nắm lấy

tay cô, sau đó buông ra, "Chuyện này kết thúc ở đây".

Thế nhưng, kết thúc ở đây đã trở thành hy vọng xa vời.

Khi bức ảnh chụp chung của anh và Si Nhan cùng với Văn Thao lại

một lần nữa trở thành tâm điểm trên Báo buổi chiều. Hàn Nặc chẳng cảm
thấy phẫn nộ cho lắm. Nhưng vì liên lụy đến Văn Thao, sự tình trở nên
phức tạp hơn lần trước nhiều.

Mọi người đều hiểu rõ, khi tin tức này được công bố, sẽ có người lén

lút tìm hiểu thân thế của Văn Thao.

Cứ như vậy, bí mật vốn tưởng rằng chỉ trời biết đất biết, sẽ không thể

che đậy được nữa.

Có lẽ là giữa anh em cùng huyết thống sẽ có chung sự thông minh sắc

sảo, Hàn Nặc và Văn Thao đều cùng lúc tìm đến Hàn Thiên Dụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.