CHỜ ĐẾN KHI GIÓ ÊM SÓNG LẶNG - Trang 760

Trong phòng bao ngoại trừ ông chủ Hoàng, còn có mấy người đàn ông

trung niên khác. Có vẻ là bạn ông chủ Hoàng mang tới, một đám đầy mặt
bóng nhẫy, bụng phệ. Đều là ông chủ ăn ngon ngủ ngon chơi tốt.

Giang Thủy theo thường lệ ngồi ở một góc, lo chính mình hút thuốc

uống rượu, không phản ứng bất luận kẻ nào, cũng cầu mong đừng có kẻ
nào phản ứng anh, dường như làm vậy thì anh có thể ngụy trang thành
mình chưa bao giờ đặt chân vào nơi chảo nhuộm này.

Ở loại địa phương này đợi hồi lâu, anh hút nhiều thuốc, uống cũng

nhiều rượu. Nơi này đàn ông cơ hồ là thuốc lá và rượu không rời tay, quay
đầu vừa thấy mấy gã đàn ông đầu trọc, bụng bia, trong lòng Giang Thủy
lộp bộp, nắm chặt điếu thuốc.

Đang trong cảnh mờ mịt, một giọng nam thô kệch nhảy ra: “Sao em

lại đi?”

Nghe tiếng nhìn qua, là một ông chủ trong đó đang nói chuyện, ngồi

trên sôpha mềm không nhúc nhích, tay nắm lấy một cô gái, cô gái kia đứng
lên, đang muốn đi ra ngoài.

Giang Thủy phân biệt một chút, nhận ra cô gái này là Nhục Nhục bụ

bẫm.

“Ông chủ, thật ngại quá, hôm nay là sinh nhật em, đã xin giám đốc

nghỉ nửa ngày rồi ạ.”

“Phải không? Chưa nói với tôi mà.” Ông chủ bắt đầu chơi xấu, bá đạo

nói, “Ăn sinh nhật? Chúng ta đón sinh nhật với em!”

Chung quanh người thì phụ họa, người thì xem kịch vui.

Nhục Nhục cứng lại một chút, mắt to tròn xoe băn khoăn trên mặt

những người xung quanh, giống như đang tìm kiếm người có thể hỗ trợ nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.