CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 92

cam, Diệp Tử mới nhớ ra lúc ấy cô hơi cảm thấy cốc nước có vị đăng đắng.
Không lâu sau, Diệp Tử thấy trong mình nôn nao, phải bò vào phòng vệ
sinh nôn.

Trở ra ngồi trên sa-lông, Diệp Tử vẫn thấy khó chịu, lại vào nôn lần nữa.

Cứ thế đi ra đi vào…Diệp Tử cảm thấy giờ đây hai từ “khó chịu” không đủ
để diễn tả cảm giác trong người cô.

Trong một thời gian ngắn, Diệp Tử phải chạy vào nhà vệ sinh 6 lần, đầu
mỗi lúc một quay cuồng.

Nếu bạn liên tục chạy vào nhà vệ sinh 6 lần cũng sẽ gây chú ý cho người
khác. Lúc đầu có Thanh Thanh lượn qua, vừa lắc vừa hỏi Diệp Tử làm sao.

Diệp Tử nói cô thấy trong bụng khó chịu, liên tục bị nôn.

Tiểu Tịnh Tử nắm lấy tay Diệp Tử, đỡ cô ra ngồi phía ngoài phòng ăn, đưa
cho Diệp Tử một cốc nước.

Nước chưa nuốt hết, Diệp Tử đã “ộc” nôn hết ra chiếc thảm màu gạo làm
bằng da cừu thật.

Andy lật đật chạy đến mang theo một cốc sữa: “Uống đi, sữa có thể giải
độc”

Thức uống xuống dù khác nhau, nhưng Diệp Tử vẫn một mực nôn như thế.

“Mày đã cho nó cắn bao nhiêu?” Andy khùng lên, quát Tịnh Tử.

“Đâu có mà, làm sao có thể, cô ta chỉ uống có nửa viên, anh xem, chỗ còn
lại vẫn còn đây!” Tịnh Tử rút ra từ túi quần một vỉ nhỏ, để cả bọn kiểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.