CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 333

“…”. Thẩm Quân Tắc cảm thấy bị đả kích. Anh cau mày, lạnh lùng

nói, “Lát nữa em sẽ biết”. Nói rồi anh kéo tay cô, đẩy cô vào cửa phòng
tắm, “Đi tắm đi”. Anh đẩy cô vào rồi đóng cửa.

Tiêu Tinh đứng trong phòng tắm soi mình trong gương, ngây người

một lúc rất lâu, cuối cùng vẫn phải vặn vòi nước ở bồn tắm. Cái anh chàng
Thẩm Quân Tắc này có lúc thật ngang ngược lộng hành không có lý lẽ, nói
thế nào cô cũng là con người, có tư tưởng, có chủ kiến, tứ chi phát triển
bình thường, sao suốt ngày… bị anh lôi xềnh xệch như vậy?

Thẩm Quân Tắc cau mày nhìn chiếc nồi trong bếp. Nấu cơm? Anh

chưa bao giờ nấu cơm. Không phải là có quan niệm phong kiến “đàn ông
tránh xa chuyện bếp núc” mà là từ trước tới nay anh không yêu cầu quá cao
trong chuyện ăn uống, cũng không hứng thú đích thân xuống bếp phục vụ
cái dạ dày của mình. Bình thường anh chuyên tâm với công việc, buổi trưa
có trợ lý gọi đồ ăn cho anh, buổi tối đi qua nhà hàng nhân tiện giải quyết
bữa tối, chưa bao giờ nghĩ đến việc tự mình nấu ăn, cảm thấy nấu nướng
vừa phiền phức vừa mất thời gian.

Nhưng bây giờ anh lại vì không muốn nhìn thấy Tiêu Tinh bận rộn

trong bếp với dáng vẻ ướt như chuột lột mà chủ động gánh vác trọng trách
nấu nướng.

Nói thì dễ nghe nhưng lúc làm mới thấy vô cùng khó.

Cơm… nếu mỗi người ăn hai bát, căn cứ vào nguyên lý hạt gạo sẽ nở

ra, nấu một bát gạo có lẽ là vừa? Cho bao nhiêu nước thì đủ nhỉ? Hai bát?
Không đủ nước thì sẽ không chín được. Ba bát? Nhiều nước quá sẽ thành
cháo.

Thẩm Quân Tắc buồn bực cau mày, lẽ nào bắt anh chạy đi tra sách nấu

ăn? Còn lâu anh mới làm cái chuyện vô vị ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.