CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 110

Sau khi xuống xe, Trần Nhược Hồng liền thấy Dương Thải Phân cùng bác
Trương đã đi tới cửa, gặp cảnh Ninh Quân Hạo cùng Trần Nhược Hồng trở
về, bà lập tức cười nói: “Mẹ vốn định bảo bác Trương gọi điện nhắc con tối
nay về nhà ăn cơm, không nghĩ tới con lại tự mình về trước, xem ra nhất
định là Nhược Hồng có công khuyên con trở về rồi.”

“Kìa bác, bác nói gì thế, cháu làm gì có công khuyên tổng giám đốc về đâu,
là tổng giám đốc thấy xe cháu xảy ra vấn đề, sợ cháu không gọi được xe ở
trên đường nên mới đưa cháu trở về đấy chứ.” Trần Nhược Hồng mỉm cười
nói.

“À, xem ra Quân Ho khá là quan tâm cháu đấy.” Nói xong, nụ cười trên
mặt Dương Thải Phân càng lan rộng, sau đó bà nhắc nhở: “Đi thôi, vào nhà
đi, chuẩn bị dọn cơm rồi.”

Thấy vậy, Ninh Quân Hạo liền nói: "Mẹ, con không ăn cơm ở nhà đâu, đêm
nay con có hẹn cùng người khác rồi.”

Dương Thải Phân nghe thế, vẻ mặt có chút không vui: “Thế nào? Bây giờ
muốn anh ăn cùng tôi một bữa cơm cũng khó như vậy sao? Anh hẹn với
người nào? Rốt cuộc là người ta quan trọng hay là mẹ anh quan trọng đây?”

Nghe bà nói vậy, Ninh Quân Hạo không tiếp tục kiên trì nữa. Thật ra anh
không hẹn ăn tối với ai hết, chẳng qua bắt đầu từ bảy năm trước sau khi ly
hôn cùng Hoa Ngữ Nông, càng ngày anh càng không thích quay trở về căn
nhà này, cảm giác chỉ cần ở trong đó một chút thôi cũng có thể nhìn thấy
hình bóng Hoa Ngữ Nông từng giây từng phút vậy. Lúc ăn cơm cô sẽ hiện
ra ngồi bên cạnh bàn ăn, lúc ngủ thì sẽ ở bên giường, ngay cả khi anh ngồi
trong phòng khách cũng có thể cảm giác được cô đang yên ổn ngồi trên ghế
salon bên cạnh. Vì vậy, anh càng không thể quên được cô.

Đã từng có lúc, anh không cho rằng mình thật sự yêu sâu đậm người con
gái này, thậm chí còn không biết được mình có yêu cô ấy hay không. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.