CHÚ BÉ RẮC RỐI - Trang 124

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Biết đâu còn ai nấp trong đó.

An khoát tay:

- Chắc không có đâu! Vả lại mình đi hai đứa, lại có dao mà sợ gì!

Nó nói nghe cùng xuôi tai. Hơn nữa, tôi cũng háo hức muốn khám phá sự bí ẩn của lò thịt,

nơi đang cất giấu những sự kiện kỳ lạ, kích thích trí tò mò của tôi.

Thế là bất chấp những nguy hiểm vô hình, hai đứa tôi rón rén đặt chân qua ngưỡng cửa lò

thịt.

Mặc dù chuyện ma quái đã không còn ám ảnh tôi, nhưng khung cảnh điêu tàn, hoang vắng

cộng thêm mùi thuốc mốc meo của lò thịt bỏ hoang vẫn khiến tôi cảm thấy rờn rợn thế nào.

Tim tôi lúc nãy đã trở lại bình thường bây giờ lại đập rộn lên.

An quét đèn pin khắp bốn bức tường loang lỗ. Những hầm lò, nhưng bệ mổ nham nhở rêu

ngồi tù lù dọc tường và hai góc nhà toát lên vẻ gớm ghiếc và thù địch.

Nhưng ngoài dáng vẻ đe dọa thâm trầm, lò thịt chẳng có gì khả nghi. Tuy vậy hai đứa tôi vẫn

lặng lẽ đi nép vào nhau, thận trọng dò dẫm từng bước một.

Sau khi lia đèn pin dọc tường không thấy gì, An rọi xuống nền nhà. Gọi là nền nhà nhưng

thật ra nó giống một khu vườn lát gạch hơn. Cỏ dại thi nhau chui lên từ những chỗ giáp mí

giữa các viên gạch hoặc từ các kẽ nứt của những viên gạch bể, càng ngày càng um tùm, rậm

rạp như muốn che khuất cái nền nhà xỉn màu, loang lổ những vạt rêu lưu cữu.

Đang di chuyển, đột nhiên An đứng lại. Ánh đèn pin trên tay nó rọi tới rọi lui trên bốn viên

gạch ở góc nhà.

Tôi nhìn theo ánh đèn và nhận ngay ra sự khác lạ.

Các đám rêu trên những viên gạch này hằn rõ những vết xước như có vật gì chạm phải. Cỏ

dại mọc từ các kẽ hở của những viên gạch này cũng tỏ vẻ bất thường. Một số cọng cỏ bị dập,

một số khác bị gãy ngang.

An thì thầm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.