CHÚC MỪNG SINH NHẬT - Trang 34

Chương 5

Sáng hôm sau, tôi bị một trận tiếng đập cửa đánh thức.

Dư Phi kéo một cái va li thật ro màu đen tới trước mặt tôi, nhìn thấy tôi

thì vui vẻ cười.

“Dương Trần ca, anh vẫn chẳng thay đổi tí nào, em liếc mắt là nhận ra

anh liền à!”

“Em cũng thay đổi nhiều quá, anh chút nữa là không nhận ra rồi, đại

minh tinh của anh à!”

Chúng tôi trêu đùa lẫn nhau, cuối cùng cậu ấy nhào qua ôm tôi một cái,

giống như bạn bè nhiều năm không gặp.

“Mới bảnh mắt mà ai tới đó?” Tề Việt mang dép lê, cầm bàn chải đánh

răng đứng trong phòng khách, quần áo trên người nhăn như bị quăng xuống
đất rồi giẫm lên vậy, tóc cũng chưa chải, rối thấy ghê. Cậu ta trừng mắt liếc
tôi, rồi lại chuyển qua người Dư Phi.

“À, tôi còn tưởng là ai, hóa ra là đại minh tinh Dư Phi, chẳng trách sáng

nay trong phòng lại ồn ào như vậy, ngay cả con chim bên ngoài cũng ca hót
vui vẻ.”

Nụ cười trên mặt Dư Phi thoáng không tự nhiên, xấu hổ đứng ngay cửa.

“Tề Việt… Anh ở đây à, haha.”

Tôi đảo mắt, còn làm bộ cái gì chứ, rõ ràng biết cậu ta ở đây, không

phải cậu tới là vì cậu ta sao?

“Ừ, tôi không có nhà để về nên tá túc trong nhà Dương Trần.” Lời nói

của Tề Việt vẫn hàm chứa giọng điệu mỉa mai như cũ, “Không còn cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.