CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 352

- A lô! Con gái à! – Quả nhiên giọng mẹ yêu công lực luôn cao, Xán

Xán theo thói quen tự động đẩy xa ống nghe khỏi tai.

- Bà thông gia đã nói với mẹ rồi, hai đứa đang chuẩn bị hôn lễ phải

không? Sao không nói với mẹ con một tiếng thế hả? Thôi được rồi, các con
chịu làm là tốt rồi, chứ đâu chỉ đi đăng kí là xong? Mẹ nhắc con là lễ cưới
nhất định phải mời cô họ con nhé, khi con chào đời cô ấy đã mang tặng nhà
ta cả một rổ trứng gà đấy! Lại cả bác của anh họ con nữa, lần trước con ông
ấy cưới, bố mẹ làm phong bao cả trăm tệ đấy…

Nếp nhăn trên trán Xán Xán ngày càng lắm, không nhịn được, cô cắt

ngang khi mẹ đang thao thao bất tuyệt:

- – Mẹ ơi, việc này từ từ hãy hay, bọn con còn chưa vội…

- Con nói cái gì? – Bà mẹ đột ngột rít lên trong ống nghe – Việc kết

hôn sao có thể từ từ được? Người ta gả con gái thì vênh vang hãnh diện,
con gái tôi đến một chén trà cũng không có vậy? Có phải con muốn mẹ
chết vì uất ức không? Lẽ nào con muốn bố con bê bài vị của mẹ trong hôn
lễ của con?

Rắc rắc, Xán Xán cảm giác bị xả thành hai mảnh. Hóa ra cô đã luôn

luôn đánh giá thấp mẹ cô, bà cũng cao thủ chẳng khá

c gì mẹ Triệu Noãn Noãn.

Gác điện thoại, Xán xán chớp chớp mắt nhìn Triệu Noãn Noãn, mặt

méo xệch:

- Làm sao đây? -Lại một lần nữa cô bị bức bách phát điên lên.

Triệu Noãn Noãn mặt bình thản:

- Em bảo sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.