CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 62

Giăng lưới thành công rồi! Xán Xán mừng thầm ngồi xuống cạnh Cao

Vũ.

- Giao lưu gì nào?

Lúc này đương nhiên muốn biết lý lịch, Xán Xán hỏi:

-Anh quê ở đâu?

- Thành phố B. – Cao Vũ trả lời một câu ngắn gọn.

- Hình như không quá xa đây đâu.

Cao Vũ gật đâu.

-Thế anh đến đây là để làm việc à?

Cao Vũ ngẫm nghĩ:

-Thì coi như vậy.

Cái gì mà coi như vậy? Xán Xán cố nén cảm giác muốn mắng người

đối thoại, tiếp tục hỏi:

-Gia đình anh vẫn ở thành phố B chứ?

-Không, cả nhà tôi không ở trong nước.

-Vậy à? Một mình anh không quá cô đơn chứ?

Cũng tốt mà, tôi tự do quen rồi. – Cao Vũ nhún vai, vẻ mặt nhiên.

-Nhưng đôi khi cũng nhớ gia đình chứ, ví như nhớ món mì mẹ nấu,

món trứng rán hành của bà ngoại, nhớ câu chuyện ông kể… Cả nhà ở cùng
nhau tốt đẹp hơn chứ… – Xán Xán thao thao Iuyột về sự sống trên đời, nói
rồi hí hừng nhìn Cao Vũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.