CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 65

Thu hết can đam, Xán Xán hoành tráng:

-Được! Tôi đồng ý! – Gì thì gì cô cũng là một game thù có sợ ai nào!

Nhưng rồi sau nửa giờ đổng hổ, Xán Xán lại thây bầm gan tím mật bởi

vì cô đã bị hạ gục đến giọt máu cuối cùng, nằm xoài trên đất chỉ còn thoi
thóp.

Còn Cao Vũ? Anh ta đang mím cười hài lòng nhìn Tô Xán Xán vơi bộ

mặt tuyệt vọng:

-Em họ, em mà còn chút tình thì đừng đánh anh nữa.

Xán Xán nghiên răng kèn kẹt! Cô vừa lâm trận đã chịu một nhát chém,

sóng xoài trên đất, Cao Vũ cứ thong thả xuống tay, vẻ mặt như là có lỗi
vậy.

Biết làm sao được? Sức cô không địch nổi người ta!

Vậy là thân phận cô lại tiếp tục chìm đắm trong địa ngục nô lệ cho kẻ

tư bản này…

Em họ, phiền em giúp anh dọn dẹp phòng nhé.

-Anh không tự làm được à? – Xán Xán gắng chút sức tàn, thêu thào.

-Chẳng lẽ em quên ba điều kiện đã đổng ý với anh?

Mổ hôi Xán Xán bắt đầu nhỏ giọt.

-Một là, từ nay về sau, phòng của anh do em dọn dẹp.

Đáng hận biết bao!

-Em họ sao thê?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.