CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 172

Tiết Tiểu Tần cẩn thận bước từng bước rời đi, ai nhìn thấy đều biết cô

không nỡ rời xa anh. Nhưng chỉ có Hoắc Lương là không hiểu, nếu cô
không nỡ rời xa anh thì tại sao phải đi? Ở lại không tốt sao?

Anh rất muốn hỏi Tiết Tiểu Tần nhưng cuối cùng không có mở miệng.

An him lặng nhìn xuyên qua kính cửa sổ xem máy bay cất cánh, tiếp theo
dần biến mất trên không trung. Cảm giác này rất giống năm anh mười lăm
tuổi chuẩn bị ra nước ngoài, anh ngồi trên máy bay nhìn thoáng qua đất
nước này, nghĩ rằng mình và Tiết Tiểu Tần xem như cắt đứt liên lạc.

Hoắc Lương đứng đó rất thu hút ánh mắt của người khác, Dáng người

anh cao ráo, gương mặt đẹp trai mặc bộ tây trang màu đen khiến đường nét
thân thể càng thêm nổi bật, không khác gì người mẫu. Có không ít cô gái
len lén nhìn anh, anh đứng mấy phút liền quay lưng rời đi.

Khoảng ba tiếng sau, Tiết Tiểu Tần đến sân bay Thâm Quyến. Cô nhìn

đồng hồ đeo tay, có vẻ như cô đến hơi sớm, những người khác cần một
tiếng nữa mới tới. Vì vậy, cô mượn cơ hội này đi dạo loanh quanh ở sân
bay, không bao lâu thì các bạn cùng phòng của cô cũng đến.

Phòng ngủ có tổng cộng bốn người, Tiết Tiểu Tần nhỏ tuổi nhất làm

cô út. Lần này, người kết hôn là chị cả của nhóm, chị ba tới trước. Tiết Tiểu
Tần và chị ba ôm nhau nói chuyện một chút, sau đó chị hai mới đến. Vừa
thấy chị hai, hai người đều kinh hô: "Cậu mang thai à!"

Chị hai nhún nhún vai với hai người: "Ờ đó, bảy tháng rồi."

"Vậy cậu chậm chậm một chút, sao thế, cậu đi có một mình à?"

Đáy mắt chị hai lóe lên tia giảo hoạt: "Đúng vậy, anh nhà mình không

cho mình đi, mình đành lén lút tới đây."

Tiết Tiểu Tần vì hành động to gan của chị hai mà chắc lưỡi hít hà,

nhanh nhẹn đỡ chị bầu. Các cô đã gặp mặt người đàn ông nhà chị hai, điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.