CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 409

Một lúc sau, cô si mê lên tiếng: "Chàng rất đẹp trai..."

Tròng mắt đen kịt của Hoắc Lương thoáng dịu dàng, rất nhanh liền

đóng băng: "Đừng hòng dời lực chú ý của tôi, em vẫn chưa trả lời tôi, tại
sao em chấp nhận lời gạ gẫm, theo đuổi của những người khác?"

Những ngón tay thon dài của anh trượt trên ngực cô, động tác mập mờ

tựa như chim phẩy qua. Mặc dù đang vọng tưởng, nhưng thân thể hai người
đã quen với sự thân mật của nhau, không thứ gì có thể hòa hoãn, hoàn toàn
không kiềm chế nổi xúc động gần gũi đối phương: "Em, em..."

"Đừng mơ trốn tránh." Anh hiểu lầm cô muốn gần gũi anh là để trốn

tránh: "Em đã là tù binh của tôi, không cho phép em đi đâu hết."

Tiết Tiểu Tần run rẩy, nhỏ nhẹ nói: "Em, em muốn ôm chàng một cái,

chàng cởi trói cho em có được không?"

Hoắc Lương lắc đầu: "Tôi không tin em." Xong, anh bổ sung: "Mỗi

đêm, em đều xuất hiện trong giấc mơ của tôi, nói mãi mãi không bao giờ
rời xa tôi, nhưng mỗi lần đều gạt tôi. Khi tôi tỉnh mộng, em mãi mãi không
ở bên cạnh tôi, chỉ còn một mình tôi cô độc."

"Em không có lừa chàng..."

Tiết Tiểu Tần thấy ánh mắt Hoắc Lương không chút dao động liền biết

anh không tin, cô dịu dàng nhìn anh, đôi mắt long lanh chan chứa cảm xúc
giống như ngàn vạn đóa hoa đào nở ở bên trong: "Em, em yêu chàng mà..."

"Em lại gạt tôi." Hoắc Lương bình tĩnh nhìn cô: "Em luôn luôn lừa dối

tôi."

"Em yêu chàng như vậy, làm sao gạt chàng cơ chứ?" Tiết Tiểu Tần

tiếp tục nhỏ giọng giải thích: "Nếu chàng không tin thì để em chứng mình
cho chàng xem!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.