CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 146

- Chị có lỗi, có lỗi, thiên thần của chị! Lẽ ra em được sống tiếp, nếu chị

đừng lao đến xứ sở này, khiến em phải cuốn theo để che chở cho chị. Tha
thứ cho chị, vì chị chỉ nhìn thấy mục đích của mình, mà quên mất không
bao giờ tự hỏi, vì sao em thương quý chị nhiều như thế. Giá có thể làm lại,
chị sẽ dẫn em đi ăn kem, chờ em cùng xuống nhà ăn mỗi ngày, nói chuyện
với em nhiều hơn. Nhưng khi chị hiểu ra, thì đã muộn rồi…

Bức tường sương trắng lan xuống sàn tàu, như cánh tay của một sinh vật

khổng lồ không rõ hình thù, trườn về phía thân thể bất động. Nguyên ghì
giữ cậu bé, không rời. Nhưng khi những giọt nước từ mắt cô rơi xuống, thì
thân thể cóng lạnh trong tay cô nhẹ nhàng tan ra, bay lên thành vệt khói
mỏng, chậm rãi hoà lẫn vào màn sương mù. Nguyên áp chặt tay lên môi,
ngăn tiếng khóc vụn vỡ trong lồng ngực. Một vệt gió thổi đến, lùa làn
sương trắng rút đi khỏi mặt sàn.

Chỉ còn một mình Nguyên trên con tàu đồ sộ. Lúc này đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.