CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 281

lấy cô, cảm thấy thật có lỗi với cô, ngẫm lại mấy giây vừa mới trải qua, hối
hận đến mức muốn giết chính mình.

Trong phòng tối một người cuối cùng bước ra.

Thạch Gia Tín.

Nhạc Phong giận quá hóa cười, trong lòng tự nhủ: Nếu còn tin tên này

một lần nữa, tự mày chặt đầu xuống đi.

Thạch Gia Tín nói: "Nhạc Phong, anh tỉnh táo một chút, đừng giở thói

ngang ngược ở địa bàn của nhà họ Thịnh."

Nhạc Phong một tay ôm Đường Đường, một tay quay họng súng chĩa

về phía Thạch Gia Tín, nói: "Anh lại gần đây một chút, vừa rồi tiếng súng
vang quá, chấn động lỗ tai không nghe thấy gì cả, lại gần đây mà nói."

Thạch Gia Tín do dự một chút, vẫn bước từng bước về phía anh, vừa

đi vừa giải thích: "Thịnh Cẩm Như không gặp người ngoài, tôi cũng không
còn cách nào khác, bà ta chỉ gặp một mình Thịnh Hạ..."

Nhạc Phong bật cười: "Bằng cách trói?"

"Anh biết là Thịnh Hạ rất cứng đầu, giờ cô ấy chỉ nghe lời anh, đưa cô

ấy đi nhất định cô ấy sẽ không chịu, bọn tôi cũng không còn cách nào..."

Trong lúc nói chuyện, Thạch Gia Tín đã chậm rãi đi tới trước mặt, sắc

mặt Nhạc Phong lạnh lẽo, báng súng nắm chặt trong tay, thuận thế một
quyền đánh gục Thạch Gia Tín, anh có võ, không để cho Thạch Gia Tín có
bất cứ cơ hội trở mình nào, đầu gối khuỵu xuống đè thẳng lên bụng anh ta,
Thạch Gia Tín bị anh ấn xuống, cả gương mặt trắng bệch như tở giấy, Nhạc
Phong buông Quý Đường Đường, bóp cằm Thạch Gia Tín buộc anh ta há
miệng, họng súng nhét thằng vào trong miệng, gần như sâu đến cổ họng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.