CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 312

Bà cụ kia không hiểu được sự trào phúng trong câu trả lời của anh,

còn tưởng thật: "Cậu muôn quay về Quế Lâm ngủ à?"

Nhạc Phong không còn gì để nói, cuối cùng thẳng thừng đáp lại một

câu: "Tôi không muốn."

Hỏi quanh một vòng, cuối cùng cũng có người chịu đứng ra, làm

người đãi khách.

Thạch Gia Tín.

Bà cụ kia như trút bỏ được gánh nặng, quay đầu lại nhìn Nhạc Phong,

ý bảo anh có thể xách đồ vào nhà, Nhạc Phong không di chuyển ngay, trong
lòng anh có chút do dự, nói thật, anh thực sự không muốn nhận ân huệ này
của Thạch Gia Tín.

Thạch Gia Tín nhìn thấu suy nghĩ của anh, cười một cái nói: "Nhạc

Phong, anh ở đây là được rồi, đón Tiểu Hạ cũng tiện. Người nhà họ Thạch
bài xích người khác họ không phải ở mức bình thường đâu, sau này anh
khắc biết."

Nói rất có lý, không đáng để cơn tức nhất thời mà làm mình chịu thiệt

thòi, Nhạc Phong hạ quyết tâm, xách túi bước luôn vào nhà, không có một
câu cám ơn, lúc bước vào còn va phải Thạch Gia Tín một phát.

Thạch Gia Tín cười khổ một cái, bà già kia nhìn anh ta, dường như

định nói gì đó, suy nghĩ một lúc lại nhịn xuống: GIờ mới là ngày đầu tiên,
nếu Thịnh Cẩm Như dặn dò cặn kẽ thì chưa cần thiết hành động quá sớm,
khiến lợn lành thành lợn què.

Điều kiện sinh hoạt ở thôn dưới rõ ràng khá hơn chỗ của Thịnh Cẩm

Như rất nhiều, nhà Thạch Gia Tín điện nước đủ cả, có bếp gas, tủ lạnh lò vi
sóng cũng không thiếu, Nhạc Phong lúc trước chỉ lo quản lý chuyện ăn
uống của Quý Đường Đường, bản thân ăn rất ít, từ trên núi leo xuống lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.