CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 353

của Thịnh Thanh Bình, so với Tần Thủ Thành, Tần Thủ Nghiệp trông có vẻ
trấn định và niềm nở hơn nhiều, chống gậy bước lên trước ân cần nghênh
đón.

Từng bước khập khiễng, chỗ chân bị gãy còn đang sấm máu, kẻ đứng

đầu Tần gia này cũng không khỏi quá mức quái dị, Thịnh Cẩm Như lạnh
lùng liếc nhìn ông ta, lời nói đầy gai góc: "Xem ra Tần gia đúng là nghiệp
chướng quá sâu, tới đây xuống mồ cũng chưa chắc đã được toàn thây."

Tần Thủ Nghiệp cười ha hả: "Lão thái thái ăn nói đúng là đủ cay độc,

không hổ là chủ một nhà."

Thịnh Cẩm Như ngồi xuống, không thèm liếc lão ta lấy một cái: "Mấy

lão già họ Tần đâu, chết hết rồi?"

Tần Thủ Nghiệp cũng không lấy làm giận, móc từ trong ngực ra một

tấm danh thiếp, cung kính đưa tới: "Lão thái gia thân thể không khỏe, ở nhà
tĩnh dưỡng, tôi cũng chẳng có tài cán gì, ra ngoài lăn lộn kiếm chút cơm ăn,
đã để Lão thái thái chê cười rồi."

Thịnh Cẩm Như không nhận lấy, mí mắt hé ra một đường hẹp, nhìn rõ

hết một hàng dài danh hiệu trên danh thiếp, sắc mặt có chút biến hóa, Tần
Thủ Nghiệp thu hết vẻ mặt của bà ta vào trong mắt, trong lòng cười lạnh
một tiếng, đặt danh thiếp lên mặt bàn, lại khập khễnh ngồi xuống phía đối
diện.

Mấy người phụ nữ trẻ đi theo sau Thịnh Cẩm Như tò mò nhìn chiếc

danh thiếp kia, trong số họ có vài người thậm chí còn không thuộc hết mặt
chữ, không hiểu miếng giấy vuông vức này là thứ gì, nhưng đám bô lão
Thạch gia quanh năm khoác cái danh thôn ủy đi làm việc ở bên noài, vừa
nhìn thấy trên danh thiếp có cái gì mà Ủy viên xx Thành phố xx là biết khó
dây vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.