CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 390

chúng ta gọi đó là hồn phách. Khúc gỗ cho dù có hút linh khí, không có
nhục thai cũng không thể trở thành người được, như con mấy ngày hôm
trước, tỉnh tỉnh mê mê, mất hồn mất vía, cũng không thể tính là người bình
thường."

"Chuông của nhà họ Thịnh chúng ta, có thể cảm ứng âm khi, hóa giải

oán khí, chung quy vẫn là linh thể hiếm thấy. Nhưng có thể nhất phân nhị
dụng, chuông có thể bảo vệ chủ nhân hóa giải oán khí, cũng có thể giết
người tích trữ oán hận, Tần gia liền lợi dụng điểm này, trù tính khiến nó
không ngừng thu thập và tích trữ oán khí, nói cách khác, người sống là nhờ
hơi thở, oán khí khi tích đủ mạnh đủ lâu, mở được linh nhãn, biến thành
linh hồn, chiếc chuông kia liền trở thành vật sống."

"Tiểu Hạ có thích đọc sách không, trong Tây Du Ký, tảng đá biến

thành Tôn Ngộ Không kia là nhờ hấp thu linh khí của thiên địa, mới nhảy
ra một con khỉ đá --- đó là nhờ thu thập chính khí, dùng tinh hoa của nhật
nguyệt trăm triệu năm bổ dưỡng, oán khí thì khác, oán khí vốn là hơi thở
của con người, mang theo tà niệm vô cùng mạnh mẽ, gặp được linh thể,
hòa nhập với nhau, chỉ vài năm là có thể biến đổi."

"Chuông biến thành vật sống mới chỉ là một nửa quá trình, chuyện này

khác với việc nuôi KumanThong của người Thái, KumanThong của họ,
vốn là người, còn chuông, chỉ là một khối kim loại. Muốn nó nghe lời
ngươi sai phái chạy việc như một con người, còn phải chuyển nó vào một
cái thai người, tìm kiếm cơ thể mẹ thích hợp, mười tháng hoài thai, dùng
oán khí nuôi dưỡng, quá trình này, gọi là luyện Quỷ linh."

Toàn thân tóc gáy của Quý Đường Đường đều dựng lên, cô nuốt nước

bọt, chật vật hỏi một câu: "Ai... ai sinh?"

Thịnh Cẩm Như nhìn vào mắt cô: "Con nghĩ, có ai thích hợp hơn so

với con gái nhà họ Thịnh chúng ta hay sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.