CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 420

"Quá trình trải qua chuyện này vô cùng thống khổ, tựa như phá kén

thành bướm, Thịnh gia gọi phương thức này là Điệp Biến. Trên đời này,
không có kẻ nào có thể hoàn toàn tiếp nhận được máu của người khác, kiểu
gì cũng sẽ có phản ứng khác thường, chín loại máu của Thịnh gia chảy
trong người cô ta, nhất định sẽ có một vài bộ phận không có tác dụng hoặc
có thể có hại, bộ phận này chậm rãi tích tụ lại, hình thành một vết sẹo trên
người cô ta, không hiểu tại sao, vết sẹo này cũng là hình con bướm, màu
sắc đen thẫm, chúng ta gọi là bớt Hắc Điệp."

"Có vài người có độ tiếp nhận với máu của Thịnh gia lớn, bớt Hắc

Điệp sẽ nhỏ, có người độ tiếp nhận nhỏ, bớt Hắc Điệp sẽ lớn hơn một chút,
dù người này vẫn như bình thường nhưng máu trong cơ thể dù sao vẫn
không phải của mình, lúc cần vẫn phải đẩy máu mới vào, nếu không có
người đẩy máu cho cô ta, máu trong huyết quản cô ta sẽ chậm rãi biến chất,
không còn lưu động, cả người sẽ trở nên gầy gò, đen sạm, mất đi sức sống,
chờ đến khi máu không còn chảy nữa, cô ta sẽ chết."

Quý Đường Đường cười nhạt: "Cho nên người này cả đời cũng không

thể rời khỏi Thịnh gia, nguồn máu của Thịnh gia chính là độc dược ma túy
của cô ấy, hít vào sẽ nghiện, rời ra sẽ chết đúng không?"

Thịnh Cẩm Như không trả lời câu hỏi này, vẫn theo tiết tấu của bàn

thân tiếp tục câu chuyện kia: "Trừ chuyện đó, bớt Hắc điệp sẽ phát tác theo
giờ, có người nói rất đau, rốt cuộc là đau như thế nào ta cũng không biết,
nhưng ta đã từng nghe qua, có người quá đau đớn, đã cầm dao cầu xin
người khác rọc tấm da lưng liền với vết bớt kia đi."

"Có tác dụng không?"

"Vô dụng, trị ngọn không trị gốc, có một số việc, không phải chỉ rọc

đi một miếng da sẹo là có thể giải quyết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.