CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 424

"Con hẳn là biết, Miêu Nữ giỏi dùng cổ, câu chuyện thường được lưu

truyền nhất là nếu người bọn họ nhắm trúng, muốn đi thành phố lớn hay đi
học, hoặc là đi công tác, để cho người họ yêu không thay lòng đổi dạ, bọn
họ sẽ hạ cổ, ước định một năm, nhất định phải quay về, hoặc cưới họ, hoặc
gặp gỡ, bọn họ mới giải cổ."

"Thịnh Trạch Huệ cũng có một người yêu như vậy, đúng là tạo hóa

trêu người, thời điểm bà ta bị bắt vào Bát Vạn Đại sơn, đúng là lúc người
đàn ông kia quay lại tìm bà ta.

"Chuyện tiếp đó đoán cũng ra, người đàn ông kia không phụ lòng,

nhưng không có người giải cổ, cổ độc của người Miêu rất phức tạp, không
phải người thi thuật thì không giải được, người trong thôn tuy muốn giúp
ông ta nhưng cũng không có cách nào, chỉ biết nhìn ông ta thống khổ kêu
rên ba ngày ba đêm, trùng độc chui ra từ thất khiếu mà chết."

"Trong thôn không tìm được Thịnh Trạch Huệ, người đàn ông kia đã

chết, cũng không biết bà ta tìm chỗ nào nương tựa, người đứng đầu vẫn dò
hỏi, tầm nửa năm sau, bỗng nhiên biết được tin tức, trước kia người đàn
ông kia từng làm giáo viên ở Thượng Hải, nhà ở ngõ Thượng Hải, có một
người mẹ mắc bệnh nặng, Thịnh Trạch Huệ vì áy náy, nói không chừng sẽ
đi tìm người nhà của người này."

"Người đứng đầu phái mấy người đến Thượng Hải trước, hỏi thăm

tung tích Thịnh Trạch Huệ, phương hướng không sai, nhưng thời gian đã
quá muộn, có người nói Thịnh Trạch Huệ làm vũ nữ ở Thượng Hải một
thời gian, tiền kiếm được đều dùng để chữa bệnh cho mẹ của người đàn
ông kia, nhưng một tháng trước, người mẹ kia trọng bệnh không chữa nổi,
Thịnh Trạch Huệ vì không được bổ sung nguồn máu, thân thể cũng ngày
càng sa sút, vào một tối đổ mưa, bỗng nhiên mang theo tất cả hành lý, bỏ
đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.