CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 118

Đặc biệt ở California [2].

Stafford thở dài:

- Trong các trường Đại học chứ gì? Thì ra bọn chúng đã mở rộng hoạt động
sang lôi kéo, kích động tầng lớp sinh viên!

Hai người im lặng một lúc lâu. Mặt trời đã lặn, nhưng các đỉnh núi vẫn còn
ánh phản quang màu tím. Stafford mơ màng nói:

- Cô có biết nếu bây giờ được quyền nghe nhạc, tôi sẽ chọn bản nhạc nào
không?

- Lại nhạc của Wagner chứ gì? Hay bây giờ ông đã ngán nhạc của ông ta rồi?

- Ngán sao được? Cô nói đúng, tôi thích được nghe Wagner. Tôi muốn được
nghe đoạn chàng Hans Sachs ngồi dưới gốc cây đại thụ của anh ta, nói về
toàn thế giới: “Điên, điên, mọi người điên loạn hết cả rồi!”

- Đúng thế. Mà Wagner viết đoạn nhạc đó rất hay. Nhưng chúng ta đâu có
điên tất cả? Chúng ta vẫn tỉnh táo đấy thôi.

- Hoàn toàn tỉnh táo. Chính đó là điều khó khăn. Tôi còn muốn hỏi thêm câu
nữa.

- Câu gì?

- Câu này có thể cô không muốn trả lời, nhưng tôi cứ hỏi: trong chuyến cùng
đi này, liệu chúng ta có rút ra được một niềm vui nào không?

- Có chứ.

- Liệu chúng ta có sống mãi trên đời được không?

- Tất nhiên là không.

- Tốt lắm! Vậy hai chúng ta cố gắng thế này liệu có được đền bù lại bằng thứ
gì không?

- Tôi chưa nghĩ đến chuyện đó. Nhưng rất có thể chúng ta sẽ được đền bù
công lao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.