CHUYỆN ĐỜI XƯA - Trang 69

Quân-Tử từ giã kiếu về, một chặp lâu Đại-Trượng-Phu sực nhớ lại con

rùa, chạy về hỏi vợ, vợ nói không cất. Khó à ! Không biết tính làm sao,
không có lẽ nghi cho anh em, người có bụng dạ tốt.

Bữa kia Đại-Trượng-Phu đi lên nhà Quân-Tử chơi, thì hỏi mánh rằng :

Hôm trước đó, con rùa vàng anh có cầm về chị coi không ? Chẳng lành thì
chớ ! Quân-Tử sợ anh em nghi, thì chịu bốc lấy mình có cầm về. Đại-
Trượng-Phu mới nói : Thôi để đó mà chơi hề gì.

Bước chân ra về, hai vợ chồng Quân-Tử không biết tính làm sao lo mà

trả cho được, người ta thấy mình nghèo, người ta nghi cũng phải, không
phép chối đi. Vậy mới bán nhà bán cửa, dắt nhau đi tới với ông Phú-
Trưởng-Giả giàu có muôn hộ, vào lạy ổng, xin ở làm tôi, mà xin năm lượng
vàng làm rùa mà trả cho ảnh. Ông Phú-Trưởng-Giả nghe biết việc, thì lấy
vàng, kêu anh thợ làm con rùa vàng trước tới làm, rồi giao cho hai vợ chồng
đem về trả. Mà không cho cố-thân, giúp mà thôi. Đàng kia cũng không
chịu, cứ ở làm bộ-hạ chơn tay.

Cách đôi ba bữa, con trai Đại-Trượng-Phu, chơi no con rùa, cầm về đi

thăm nhà luôn trót thể, vào mới hỏi : Cha mẹ thì thôi ! Hổm may là tôi, phải
người ta lạ, người ta đã lấy mất con rùa vàng đi còn gì ? Hai vợ chồng
chưng hửng, lấy làm lạ : Mẽ ! rùa nào con mình lấy đi chơi ? Rùa nào anh
kia đem trả, không hiểu được.

Mới định chừng có khi anh Quân-Tử sợ mình có nghi lòng ảnh, nên

mới làm của khác đem mà thế.

Đại-Trượng-Phu lật đật chạy lên trên nhà Quân-Tử hỏi thăm, thì người

ta nói : Quân-Tử đã bỏ xứ đi đâu trên ông Phú-Trưởng-Giả, cố-thân

39

lấy vàng thường con rùa vàng nào đó, nghe nói vậy, không biết nữa.

Nghe vậy lại càng thêm lo. Tìm tới nhà Phú ông, hỏi thăm có hai vợ

chồng Quân-Tử hay không ? Người ta nói có. Kêu ra, hai đàng khóc ròng.
Đại-Trượng-Phu vào trả con rùa vàng cho Phú ông, mà lãnh vợ chồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.