CHUYỆN ĐỜI XƯA - Trang 94

56. HỮU DŨNG VÔ MƯU

THẰNG cày mở trâu ra sắm sửa đi cày. Ra đồng cày đàng kia qua

đàng nọ. Trâu mệt đà le lưỡi. Mà mắc cày ruộng gần chơn núi. Khi cày, thì
thằng trai cầm cày hò hét, đánh đập thá ví con trâu đà cơ khổ, lại thêm
chưởi rủa hành-hạ quá chừng.

Con cọp ngồi rình trong bụi, ngó thấy vậy, thì giận lắm. Đến buổi thôi

cày, thẳng chăn thả trâu ra đi ăn. Con cọp mới lại gần kêu con trâu, mắng
nhiếc sao có chịu làm vậy : Mầy có vóc giạc mạnh-mẽ sức lực, lai có hai cái
sừng nhọn, là khí giái

53

mầy, sao mầy không cự không chống ? Để gằm đầu

mà chịu nó ? Theo làm đầy tớ nó cho nó phạt mầy ? Nó leo nó cỡi lưng cỡi
cổ mầy như vậy.

Con trâu mới nói rằng : Trời sinh muôn vật, mà khôn thì làm sao cũng

hơn mạnh thôi. Dầu mầy nữa cũng phải thua nó, huống chi là tao.

Con cọp tức giận, mới nói rằng : Tao có nghề trong mình, tao lại mạnh,

cho mười nó đi nữa tao cũng làm chết, lựa là một. Con trâu nói : Vậy thì
mầy đi lại đây, đặng cho tao kêu nó đánh với mầy cho biết sức. Con trâu
mới đi kêu thằng cày lại. Anh trai cày lơn tơn lại nói với con cọp rằng : Tao
bây giờ đang đói bụng, không có lẽ mà đánh với mầy đặng. Con cọp nói :
Vậy thì mầy đi ăn cơm đi, rồi có lại mà đánh với tao. Thằng cày nói : Mầy
hay nói láo lắm. Tao bỏ tao về, thì mầy chạy mất đi, còn gì mà đánh ? Con
cọp nói : Tao chẳng thèm trốn ; mầy nói tao đọa kiếp. Mặt nào, chớ mặt nầy
có chạy đâu ! Thằng cày nói : Như có thiệt làm vậy, thì để tao trói mầy lại
đây, đặng tao về tao ăn cơm cho no, rồi tao ra mở mầy ra, đặng mầy đánh
với tao. Như vậy mới chắc, không thì mầy trốn đi, tao có biết đâu đặng.

Con cọp ỷ mình mạnh, thì nói : Tao chẳng có sợ gì, trói thì trói. Nó

mới để cho thằng cày trói nó xong xả rồi, thằng cày mới chạy đi bẻ cây lại
đánh con cọp. Con cọp mắc trói thất thế, vùng vẫy không được, bị đòn mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.