CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 126

2

Ngày thứ ba, mười giờ tối.

Tôi đang mơ màng, bỗng nhiên chuông điện thoại reo lên, làm
thức tỉnh. Tôi cầm lấy máy di động nhìn, là Hoàng Lỗi nhắn tin
cho tôi.

Hoàng Lỗi là bạn học cùng đại học với tôi, sau khi tốt nghiệp cả
hai cùng đến công ty này cùng nhau, và bây giờ cả hai chúng tôi
đều là Giám đốc.

Đoạn tin nhắn thật đơn giản.

“Trong công ty có nơi nào có thể nấp được không?”

Tôi chau mày lại, mỗi công ty đều sử dụng một tầng nhà để làm
việc, có ít nhất cũng là mười phòng, chỗ nào mà chẳng nấp
được.

Từ trong giấc mơ tôi choàng dậy, tôi cảm thấy người bồn chồn.
Liền bấm máy gửi tin nhắn đi trả lời.

“Bạn có hâm không đấy? Trong công ty chỗ nào mà chẳng nấp
được, từ kho đến nhà ăn có những mười mấy nơi, chẳng lẽ có
như vậy mà cũng hỏi tôi sao?”

Tôi lại vùi đầu vào chăn ngủ tiếp.

Hoàng Lỗi không gửi tin cho tôi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.