CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 142

6

Ngày thứ năm, tám giờ sáng.

Khi tôi tỉnh dậy thì trời đã sáng rõ, máy tính trước mặt vẫn bật
sáng, tối hôm qua tôi làm việc ở đó.

Trong phòng làm việc chỉ có mình tôi, buổi sáng hôm nay tôi
cảm thấy lành lạnh thêm.

Tôi nhìn lên màn hình, những chuyện hôm qua lại hiện ra trong
đầu tôi.

Máy tính không bị tắt, cũng không mất điện, hơn nữa bên cạnh
tôi không có cốc cà phê nào cả.

Xem ra tất cả những chuyện đó đều do tôi ngủ mơ mà thôi.

Tôi thở phào thoải mái, và nghĩ đến Lưu Đào.

Cậu ta đi đâu rồi? Sao mãi không thấy trở lại?

Tôi gọi điện cho cậu ta, nhưng máy bị tắt, tôi liền than thở.

Tuy ác mộng qua rồi nhưng bản thảo kế hoạch chưa làm xong,
bị ông chủ mắng cho còn khổ hơn ác mộng.

Tôi chỉnh lý lại phần đã làm được, chuẩn bị tài liệu để in ra. Như
vậy cũng có chút ít thành quả, ông chủ cũng đỡ chửi hơn.

Tôi vừa nghĩ vừa đi vào phòng phô tô, tôi nhìn thấy một tờ giấy
được in ra trên bàn phô tô. Tôi cầm lấy tờ giấy lên, và nhìn thấy
Lưu Đào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.