CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 146

Âm thanh của điện thoại bỗng rè đi, xem ra có chuyện với bản
kế hoạch đó của tôi rồi.

Tôi cười đau khổ, nói “Thôi được, tôi sẽ đến ngay”.

Ông chủ kịp nói được câu “Lập tức đến ngay”.

Sau đó cúp máy. Tôi lấy xe máy phóng đi, khoảng mười lăm phút
là đến.

Công ty ở trên tầng mười bảy. Tôi đến thang máy, tôi phát hiện
ra có gì đó khác lạ. Toàn cảnh tòa nhà không có phòng nào là bật
điện cả.

Trong lúc đó đèn trong cầu thang máy cũng bị mất, tất cả các
nút hiện số trong thang máy cũng không sáng.

Thang máy dừng lại, tôi đang do dự có nên đi ra không, bỗng
nhiên trong thang máy tối om có cánh tay giơ ra tóm lấy cổ tôi
lôi lên, thô bạo vứt tôi ra ngoài.

“Ai vậy?” Tôi hỏi to.

Tôi cảm giác bên cạnh tôi có rất nhiều người, nhưng không có
người nào trả lời. Lúc này giọng của ông chủ vang lên:

“Tôi đã tìm ra người rồi, chúng ta tiếp tục chơi thôi”.

Trong không trung giọng người con gái nũng nịu nói “Vậy thì
được, âm nhạc bắt đầu, các anh có thể đi tìm tôi được rồi”. Nhạc
đã nổi lên.

Nghe nhạc rất quen, giọng người con gái cũng rất quen, tất cả
giống như chuyện hôm qua lại bắt đầu lại lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.