CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 164

anh ta loạng choạng lao xuống.

Tôi nhân cơ hội này, liền đấm tiếp cho anh ta quả nữa, và huỵch
mạnh vào tĩnh mạch sau gáy.

Hạ Động mềm nhũn ra, mất hết cảm giác của tứ chi.

Tôi nhìn anh ta hôn mê bất tỉnh nằm trên sàn nhà, và tự tin nói
rằng:

“Anh ngủ một lúc đi, khi nào anh tỉnh dậy, thì tất cả đã kết thúc
rồi”.

Tôi bước qua người anh ta, tiếp tục đi.

Bên cạnh là cánh cửa của các gian phòng, trên dọc hành lang có
những mười mấy phòng.

Người con gái áo đen rốt cuộc đang ở đâu?

Bỗng nhiên, giọng người con gái áo đen lại vang lên “Bây giờ chỉ
còn lại mỗi mình anh sao? Tại sao còn chần chừ gì nữa, sao
không đi tìm tôi đi? Trò chơi trốn tìm đã bắt đầu rồi, tất cả mọi
người đều không có cách lựa chọn khác. Kết cục chỉ có hai cách,
“một là địa ngục, một là thiên đường”.

Kết cục chỉ có hai cách, một là địa ngục, một là thiên đường.

Vậy đợi tôi ở địa ngục hay là thiên đường đây?

Cho dù thế nào đi chăng nữa, tôi nhất định phải tìm ra cô ta. Tôi
dừng lại, dõi mắt nhìn xung quanh.

Tại sao ở bất cứ chỗ nào cũng nghe thấy giọng của người con gái
áo đen đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.