CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 173

Nơi đây đúng thật là một nơi uyên bác của sư chị, bây giờ thì nó
yên tĩnh quá.

Mở máy tính của Đào Tử ra, Hồ Tử cẩn thận xem tỉ mỉ những
văn kiện của Đào Tử, anh đang tìm một số dấu vết chứng từ lờ
mờ, không biết chị ấy có lưu lại đầu mối cho anh xem không.

Trong kẹp tài liệu “Tần số thị giác” Hồ Tử xem qua mấy giây,
thấy không có gì khác thường liền mở tiếp tài liệu khác.

Kẹp tài liệu tần số thị giác của Đào Tử hầu như chỉ có cô ta tự
chỉnh lý lại những tài liệu quay phim phỏng vấn.

Chị ấy quả thật là một người hết mình vì công việc, Hồ Tử cũng
ít nhiều ảnh hưởng. Do vậy, anh nhất định phải cứu thoát cho
chị ấy! Đúng, phải cứu thoát! Chị ấy bây giờ nhất định đang rơi
vào cảnh hoạn nạn!

Sau khi kim đồng hồ tần số thị giác đang nhân ra mệnh danh,
thì toàn thân Hồ Tử ra trước màn hình.

Mấy giây sau, anh không chịu được đã phát run lên, khó mà
tưởng tượng được, do trong tần số thị giác đó đã ghi lại được
đoạn bức vẽ kinh hãi đến cực độ của anh.

Hồ Tử nhìn thấy một người con trai giống hệt anh, đã bóp chặt
lấy cổ của Đào Tử, biểu hiện của anh ta rất tàn ác, không nghi
ngờ gì nữa, Đào Tử chết rồi.

Nhìn thấy cảnh đau khổ của Đào Tử, Hồ Tử căm phẫn nắm chặt
nắm đấm, trong mồm lẩm bẩm chửi:

“Đồ chết tiệt, ai đã hoá trang thành tôi để giết hại người?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.