CHUYỆN TÌNH - Trang 145

Khúc Thụy Du

Chuyện tình

- 7 -

Thế là kế hoạch ăn điểm tâm ở nhà hàng Sao Mai, và sau đó đi ngắm cảnh
núi Nhỏ, nơi có bức tượng Chúa dang tay đã không thực hiện được, anh bị
thương ở tay không thể lái xe, và chiếc ô tô vẫn còn nằm ở phòng trà
Những Người Bạn. Tôi không lấy đó làm buồn lòng, thậm chí còn có phần
thích thú. Tôi muốn được bên anh ở nơi mà chỉ có hai chúng tôi. Tôi muốn
chăm sóc chiều chuộng anh với tư cách một người vợ. Và việc anh bị
thương sẽ giúp tôi thực hiện được công việc đó.

Tôi thức dậy sớm, xuống bếp và nấu nồi cháo thịt. Cháo chín tôi vào phòng
định đánh thức anh dậy nhưng thấy anh ngủ say quá nên thôi. Trong lúc
chờ anh thức dậy tôi giết thời gian bằng cách đọc sách. Tôi chọn một quyển
Đứa Trẻ Cát của Tahar Ben Jelloun, nhà văn gốc Phi viết bằng tiếng Pháp.
Tôi chọn quyển tiểu thuyết này bởi vì tác phẩm này đã đoạt giải Goncourt
năm 1987( Một giải thưởng có uy tín khẳng định chất lượng tác phẩm )
Tôi đọc đến trang thứ mười bảy thì chuông gọi cửa vang lên. Chắc là người
đàn bà mang hoa đến, tôi nghĩ thầm. Và đặt quyển sách lên bàn. Không
phải là người phụ nữ mà là một cậu bé trạc mười bốn tuổi, có mái tóc cắt
ngắn và đôi chân mày cong vút như con gái. Cậu ta đến đây bằng xe đạp.
Bó hoa được đặt ngay ngắn trong giỏ xe.
“ Em đến để giao hoa cho chị, “ cậu bé đưa bó hoa cho tôi, nói. “ Mẹ em
bị bệnh nên em đi thay. “
Tôi đón bó hoa từ tay cậu bé.
“ Mẹ em bị bệnh gì? Có nghiêm trọng lắm không? “
“ Không, “ cậu bé lắc đầu, “ mẹ em chỉ bị cảm nhẹ, tuy nhiên cũng cần
được nghỉ ngơi. Em sẽ giao hoa trong hai ngày nghỉ. Sáng thứ Hai em phải
đi học và mẹ em sẽ tiếp tục công việc. “
“ Em có muốn vào nhà uống một cốc nước không? “ tôi nói “ Đạp xe lên
dốc chắc là mệt lắm nhỉ? Nhà chị có sẵn nước ngọt có ga đấy. “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.