CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 74

Đêm đấy khó ngủ thật, toàn suy nghĩ về Ryan, về anh chủ, bà chủ,

nàng Garbriel và nàng Shery Chow, và cả ông già viết tiểu thuyết nữa.
Ngày mai đi làm, có cả tá điều thắc mắc về anh chủ, nhưng tế nhị thôi.

Không ngủ được nên tôi tới tiệm nail sớm. Anh chủ ngạc nhiên khi

thấy tôi đến sớm. Hôm nay cô làm cùng cũng đã đi làm, tôi thấy đỡ ngột
ngạt hơn khi phải chỉ có mình tôi và anh chủ. Chả hiểu sao hôm nay tôi
nhìn mặt anh chủ cứ thấy nét… đểu đểu. Tôi hỏi:

”Sao bữa có bạn em gọi tới hỏi em, anh không đưa máy cho em?“.

”Ủa là hỏi em hả? Mà hồi nào vậy?“.

”Hôm nọ, thứ bảy đấy, anh ấy tên là Ryan. Sao anh không đưa máy

cho em?“.

”Ủa, anh không thấy có nói mà. Anh chỉ thấy có hỏi khách là cô Lyn

(là cô làm cùng đó) thôi mà cưng?“.

Mặt anh này chối như thật, xạo quá đi. Thôi tôi chả trách nữa, tôi dặn

Ryan gọi về nhà, đằng nào ban ngày tôi cũng chả đi đâu được. Nhưng thấy
có gì đó thất vọng và đổ vỡ!

Có lẽ Billy cũng hiểu là mình đã làm sai. Anh dịu giọng và hỏi han tôi

rằng tôi đã có bạn trai rồi sao. Tôi nói rằng tôi chẳng có ai cả, tôi không
thích có bạn trai.

Billy cười, tôi bắt đầu thấy ngài ngại cái chốn này. Và hôm đấy, chúng

tôi nói chuyện với nhau ít hơn. Billy rất hay nhìn thái độ của tôi, tôi vờ
không để ý. Thứ hai cũng ít khách, tôi hay ra ngoài chơi cho dễ thở! Tôi
wax lông mày ngày càng lên tay và khách tới tìm tôi bắt đầu đông.

Tôi cũng để ý, Billy hay có điện thoại bằng tiếng Hoa. Giọng nói rất

truyền cảm, đích thị là nói với… gái, là Sheryl hay bà Mei đây? Tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.