CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 116

Thi Phụng khàn giọng gọi. Giọng của nàng sũng nước mắt.

- Phụng… Phao… Phao cấp cứu…

Tiềng kêu của Thoại Sơn như ánh chớp lòe sáng trong đầu óc đang bấn
loạn của Thi Phụng. Chụp lấy cái phao cấp cứu máng bên vách phòng lái
nàng hét lớn.

- Phao đây anh Sơn…

Qua màn nước mưa Thi Phụng thấy lờ mờ Thoại Sơn đang ngụp lặn trong
nước. Chiếc phao được nàng ném đi với tất cả sức mạnh. Đưa tay vuốt
nước mưa chảy ròng ròng trên mặt nàng thấy Thoại Sơn đang nổi trên mặt
nước. Tuy nhờ có cái phao cấp cứu nên tạm thời anh không bị nguy hiểm
nhưng nếu không được vớt lên tàu anh có thể bị sóng gió nhận chìm. Ý
tưởng nếu Thoại Sơn bị chết chìm thời đó chính là dịp may cho nàng. Hân
với tiền. Con số 250 ngàn đô la nhảy múa trong trí não của Thi Phụng. Tuy
nhiên nàng không đành lòng khi chứng kiến cảnh Thoại Sơn đang hụp lặn
trong nước. Thi Phụng… cứu anh… Thi Phụng… văng vẳng trong đầu
khiến cho nàng đứng yên không biết làm gì. Đột nhiên có tia chớp lòe sáng
rồi sau đó là tiếng nổ thật lớn. Nàng choàng tỉnh. Trong ánh chớp vừa lóe
lên nàng như thấy được ánh mắt van xin của Thoại Sơn. Ánh mắt đó nói lên
một điều gì và như đánh động vào lương tâm của nàng. Bằng hành động
của vô thức nàng chụp lấy sợi dây cột tàu ném xuống nước.

- Anh Sơn… Dây… Anh nắm lấy…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.