CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 120

Thoại Sơn nói hơi dài. Hân ngồi im nghe với sự tức giận ngấm ngầm và
càng lúc càng dâng lên cao trong lòng mình. Đã có dịp may giết chết Thoại
Sơn tại sao Thi Phụng không chịu làm. Lý do gì nàng lại cứu Thoại Sơn?
Hân tự hỏi và anh không có câu trả lời thỏa đáng. Chỉ có Phụng mới trả lời
được. Mắt không rời khung cửa sổ rộng của phòng khách Hân từ từ lên
tiếng. Giọng nói của anh nghe khàn khàn và nghèn nghẹn.

- Tôi biết Phụng là một người tốt. Đừng nói chi anh là người quen biết,
ngay cả người xa lạ, nếu bị rớt xuống nước nó cũng cứu nữa. Còn chuyện
cám ơn tôi nghĩ anh chẳng nên để tâm tới làm gì cho mệt. Anh đã giúp nó
nhiều rồi. Anh giúp nó có việc làm mà nó thích và lương hậu thời anh giúp
nó nhiều lắm. Chính nó phải cám ơn anh…


Thoại Sơn nhẹ lắc đầu như không đồng ý với Hân nhưng nghĩ sao anh lại
tươi cười nói.

- Anh nói cũng có lý… Biết anh bận rộn nên tôi xin phép anh được cáo
từ…


Thoại Sơn đứng dậy và Hân cũng không nói lời nào để mời khách ở lại
chơi như anh đã thường làm mỗi khi gặp Thoại Sơn. Hai người bắt tay
nhau. Hân còn đứng nơi cửa chờ cho tới khi Thoại Sơn lái xe ra tới ngoài
đường mới đóng xầm cửa lại cùng với câu nói bật ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.