CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 142

- Đi bác sĩ Phụng hả?

Thoại Sơn cười đùa. Thi Phụng cũng bật cười.

- Rất tiếc bác sĩ Phụng không có nhận bệnh nhân mới. Chắc anh Sơn phải
đi tìm bác sĩ khác rồi...


Cười thành tiếng lớn Thoại Sơn bước tới gần. Hai người cách nhau bức
hàng rào cây. Trong bóng đêm mờ mờ, trong không khí tĩnh mịch và gió
ngan ngát hơi sương anh ngửi được mùi hương dịu dàng, lẩn quất đâu đây.
Có thể là mùi hương của cỏ cây, mùi nước hoa trên tóc của Thi Phụng,
hoặc của cả hai thứ quyện vào nhau thành thứ mùi hương từ từ lan thấm
dần vào mũi làm ngây ngất tâm hồn. Thoại Sơn thấy mắt nàng đen vời vợi.
Tóc dài rơi trên áo màu trắng huyền hoặc dưới ánh sao đêm mờ tỏ. Hai
người tự dưng im lặng không ai nói với ai lời nào. Dường như họ đang mãi
chìm đắm trong suy tư hay mơ mộng.

- Anh Sơn buồn ngủ chưa?

- Chưa còn Phụng?

- Dạ cũng chưa... Mấy lúc sau này Phụng thức khuya thành ra quen...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.