CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 172

Thi Phụng cảm thấy tay run, mắt hoa, đầu váng và một cảm giác lạ kỳ bừng
bừng trổi dậy trong tâm hồn mình. Nó vừa là nỗi sợ hãi và kích thích.
Trong trí nàng văng vẳng lời nói ma quái và đanh thép của Hân. Phụng...
Xô nó Phụng... Giết Thoại Sơn. Hai trăm năm chục ngàn... Phụng... giết
Thoại Sơn. Từng tiếng... Từng tiếng vọng vang trong trí não. Như một kẻ bị
ma ám, quỉ nhập Thi Phụng bước từ từ ra chỗ Thoại Sơn đứng. Đang đứng
ngắm cảnh, nghe tiếng thở ở sau lưng, Thoại Sơn quay lại. Anh thấy Thi
Phụng thở hổn hển, mắt tái xanh, hai mắt trợn trừng nhìn mình với một
dáng vẻ kỳ lạ anh chưa bao giờ thấy.

- Phụng... Phụng ơi... Phụng làm gì vậy Phụng...

Thoại Sơn bật kêu. Tiếng kêu như van nài và cầu cứu của anh làm Thi
Phụng giật mình. Ngơ ngác nhìn xung quanh nàng cất giọng khàn khàn.

- Mình đang ở đâu vậy anh?

Không trả lời Thoại Sơn bước tới nắm tay nàng cùng với câu nói hấp tấp.

- Phụng coi chừng té... Phụng...


Nước mắt ràn rụa, thân hình run rẩy Thi Phụng lảo đảo như sắp ngã quị.
Thoại Sơn bước nhanh tới kịp lúc đỡ nàng trong tay của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.