CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 208

- Dạ... Sau khi về Phụng sẽ tới thăm anh. Chắc cũng có chuyện cần bàn với
anh Hân. Dạ Phụng chúc anh Hân một Giáng Sinh vui vẻ...

- Cám ơn Phụng...

Gấp điện thoại lại Phụng trầm ngâm suy nghĩ. Hân như bóng mây đen che
kín niềm vui của nàng. Hân như ám ảnh không thể nào dứt bỏ ngay cả lúc
vui mừng nhất. Nàng biết mình đã vấp phải một lỗi lầm. Nhưng lúc đó
nàng không có chọn lựa nào khác hơn vì hoàn cảnh xô đẩy, vì sự thúc bách
của tiền bạc. Nàng ước gì mình có thể trả lại tiền cho Hân. Nàng ước gì
mình có thể thú thực với Thoại Sơn. Điều mà nàng băn khoăn nhất chính là
câu hỏi. Liệu anh có thể tha thứ và vẫn tiếp tục yêu nàng? Không đo lường
được phản ứng của anh cho nên nàng không dám thú tội. Nàng sợ mất tình
yêu. Nhưng liệu nàng giữ kín bí mật được bao lâu dưới sự thúc bách và
hăm dọa của Hân. Thi Phụng thở dài buồn bã.

- Có chuyện gì mà anh thấy Phụng có vẻ buồn?

Thoại Sơn ân cần hỏi và Thi Phụng lắc đầu.

- Đâu có chuyện gì anh. Phụng chỉ buồn vẩn vơ. Đàn bà mà anh biết rồi...

Thoại Sơn gật đầu cười.

- Hai đứa nhỏ than đói bụng...

Thi Phụng cười. Thoại Sơn thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.