CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 32

- Bà không chịu tiên giáng trần thời tôi xin nói lại là tiên giáng thế hoặc
tiên bị đày…
Lắc lắc mái tóc huyền Thi Phụng nở nụ cười tươi tắn.
- Ông có chuyện gì vui mà tôi thấy ông mặt mày hớn hở như sắp cưới vợ
vậy?
Ngồi xuống ghế của mình Hân gật gật cái đầu mới vừa được cắt tỉa gọn
gàng.
- Dĩ nhiên là tôi có chuyện vui…
Anh ngừng lại đợi cho Thi Phụng gọi nước uống xong mới tiếp tục.
- Tôi có chuyện vui. Một cho bà và một cho tôi…
- Vui cho tôi?
Thi Phụng vặn và Hân cười gật đầu.
- Tôi có việc làm cho bà…
- Cám ơn sự giúp đỡ của ông, tuy nhiên tôi muốn biết việc đó là việc gì?
Uống một hớp nhỏ rượu chát Hân cười cười.
- Tôi định nhờ bà làm cho tôi một việc…
Thi Phụng nhìn Hân đăm đăm và anh im lặng chịu đựng cái nhìn xoi mói
của người quen xong mới từ từ lên tiếng.
- Tối thứ bảy tuần tới tôi có mở một dạ tiệc để đãi bạn bè. Chừng mười
người thôi. Tôi nhờ bà giúp tôi tiếp khách. Tiệc bắt đầu lúc 7 giờ tối và bế
mạc có lẽ khoảng nửa đêm. Tôi xin biếu cho bà một ngàn đồng…
Phải dằn lòng lắm Thi Phụng mới không tỏ cử chỉ gì khác lạ. Một ngàn đô
la là số tiền không lớn nhưng chỉ làm có năm tiếng đồng hồ thời tính ra
nhiều lắm.
- Hai trăm đồng một giờ…
Thi Phụng lẩm bẩm trong óc của mình. Dù mừng rỡ song nàng hỏi bằng
giọng cố làm ra thản nhiên.
- Tôi phải làm gì?
- Nói chuyện với những người bạn của tôi. Để cho được dễ dàng tôi sẽ giới
thiệu bà là em họ của tôi…
Thi Phụng mỉm cười hỏi đùa.
- Tại sao không bạn mà là em họ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.