CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 39

- Anh Hân muốn nghiên cứu Thoại Sơn hả?
Thi Phụng hỏi trong tiếng cười. Hân lắc đầu nói nhỏ.
- Không. Anh là bạn nên ít nhiều gì anh cũng biết anh ta. Anh muốn Phụng
biết để sau này…
Hân dừng lại như không muốn cho Phụng biết nhiều hơn nữa. Hiểu điều đó
nên nàng tươi cười thốt.
- Phụng đã nhận tiền của anh cho nên phải làm theo lời yêu cầu của anh. Vả
lại Phụng cũng tò mò…
Thi Phụng cười nói và Hân cũng cười.
- Điều khó khăn nhất là phải làm sao cho Sơn chú ý tới Phụng. Anh ta có
nhiều cô theo đuổi lắm mà cô nào cũng đẹp, học thức và con nhà giàu cho
nên ít nhiều gì cũng coi thường đàn bà. Có tài, giàu có, đẹp trai và trẻ tuổi
nữa; mấy thứ đó làm cho Sơn trở nên kiêu hãnh…
Nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình Hân nói nhanh.
- Tới giờ rồi… Mình ra đón khách…
Hân đứng lên. Anh hơi ngạc nhiên khi thấy Thi Phụng vẫn ngồi yên với
dáng điệu trầm ngâm suy nghĩ.
- Anh Hân…
Thi Phụng nói nhỏ hai tiếng rồi ngập ngừng tiếp.
- Phụng nghĩ mình nên…
Thi Phụng thì thầm. Hân im lặng nghe xong mới tươi cười thốt.
- Tuyệt… Cách của Phụng hay lắm…
Thoáng thấy bóng chiếc BMW màu đen vừa ngừng nơi cửa Hân cười nói
với Thi Phụng.
- Thoại Sơn tới… Để anh ra đón…

Hân bước ra phòng khách còn Phụng theo cầu thang đi lên lầu.

Ngồi im trên chiếc ghế da màu đen Thoại Sơn nhìn đăm đăm ra khung cửa
rộng bằng kính. Một người ngồi trên chiếc ghế làm bằng cây nơi sân sau.
Đó là một người đàn bà. Anh biết đó là đàn bà vì mái tóc đen dài và màu áo
trắng. Khi người đàn bà này đứng lên anh như ngừng thở. Mái tóc huyền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.