CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 42

của mình đập mạnh cùng với cảm giác kỳ lạ dâng lên. Tà áo dài màu hoàng
yến. Mái tóc huyền. Thân vóc mảnh mai. Khuôn mặt thanh tú. Thoại Sơn
có cảm giác từng bước chân của người đàn bà xa lạ này như từng viên đá
đè nặng lên trái tim, làm nghẻn mất dòng máu nóng đang chạy rần rật trong
cơ thể của mình. Nụ cười của nàng như ánh nến leo lét nhưng đủ sáng để
cho anh thấy rõ nỗi đam mê lớn dần dần.
Khi người đàn bà đó xuống tới bực thang cuối cùng Thoại Sơn thở khì ra vì
không kềm giữ nổi hơi thở của mình nữa. Tà áo dài màu hoàng yến thướt
tha. Bước chân uyển chuyển, người đàn bà tiến vào phòng khách. Hơi liếc
ra cánh cửa đang mở xong nàng cười. Thoại Sơn có cảm tưởng căn phòng
khách sáng rực lên vì nụ cười của nàng.
- Chào ông… Chắc ông là bạn của anh Hân tôi…
Lần đầu tiên ông văn sĩ nổi tiếng đào hoa và bặt thiệp lại tỏ ra lúng túng
trước mặt người đẹp.
- Dạ… dạ… Thưa cô tôi… Tôi là Thoại Sơn, bạn thân của Hân…
- Dạ… Còn tôi là Thi Phụng, em của anh Hân…
Thoại Sơn thở phào nhẹ nhỏm. Ít ra anh cũng biết được tên người đẹp. Như
vậy dễ dàng cho anh bắt chuyện với nàng hơn.
- Tôi có nghe Hân nói là Thi Phụng lên đây nghỉ hè …
Thi Phụng mỉm cười. Dù nàng chỉ mỉm cười song cũng đủ cho Thoại Sơn
thấy được hàm răng trắng và đều đặn.
- Dạ tôi ở dưới Miami. Anh Hân khoe trên này rừng núi đẹp và khí hậu mát
mẻ nên tôi ráng lái xe lên đây chơi. Ở dưới Miami nóng lắm…
- Thế Thi Phụng đã đi đâu chưa?
- Dạ chưa… Tôi mới lên tới ngày hôm qua. Bữa nay anh Hân lại có tiệc
thành ra…
Thoại Sơn gật đầu cười nói.
- Tôi ở đây cũng lâu rồi. Nếu Thi Phụng muốn đi đâu mà Hân bận bịu công
việc thời cứ gọi tôi. Tôi sẽ đưa Thi Phụng thăm vài nơi trong phố…
- Dạ cám ơn ông… Tôi sẽ nhớ…
Thấy Thoại Sơn đang cầm cái ly rượu đã cạn Thi Phụng cười lên tiếng.
- Ông Sơn uống rượu gì để tôi lấy cho…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.