CHUYỆN TÌNH TRONG HANG ÉN - Trang 133

trại huấn luyện mà đơn vị đã ưu ái cho mượn. Cô ấy đã nhiều lần nói bóng
gió cho tao biết rằng gia đình cô ấy đã đồng ý cho cô ấy lên thăm tao trong
những ngày này như một người vợ đến thăm một người chồng. Cô ấy đã
nói rằng chúng tao đã được công nhận chính thức là vợ chồng... Cô ấy
muốn là vợ tao trước khi tao ra trận.... Ôi Trời ơi ! Vậy mà tao lại dẫn cô
ấy đi ngắm cảnh đồng quê và viết tặng cho cô ấy những bài thơ tình lăng
nhăng nữa chứ. Còn chuyện đáng làm là chuyện vợ chồng thì tao lại hẹn
với cô ấy hãy đợi tới ngày chiến thắng. Hãy đợi tao trở về như một người
anh hùng. Tao cứ say sưa nói mãi tới những chiến công oanh liệt đang chờ
đợi tao ở mặt trận. Ôi, Tao đã không làm gì trong những ngày đó và lại còn
tự hào là đã không làm gì cả. Trong khi đáng lẽ tao nên làm một một thằng
đàn ông bình thường như bao thằng đàn ông khác trước khi làm một thằng
anh hùng. Ôi, nếu tao tiến tới như một người đàn ông thực thụ thì giờ đây
tao đâu phải nằm queo như thế này để than vãn cho nỗi tiếc nuối lớn nhất
của đời mình. Tao đã có thể trở thành một người đàn ông thực sự trước khi
nhắm mắt xuôi tay... Và biết đâu đấy tao sẽ để lại một hòn máu rơi với cô
ấy trước khi ra trận. Để rồi sau này nó sẽ cùng mẹ nó làm giỗ thờ cúng cho
tao....
Anh kìm một tiếng thở dài nói tiếp :
- Không phải bây giờ mà trải qua những tháng trời hành quân và đụng trận
liên miên đã khiến cho tao thấy nuối tiếc điều đó mãi. Nó cứ như một bóng
ma ám ảnh tao. Tại sao thời gian cuối cùng được gặp nhau, tao lại không có
can đảm hành động mạnh mẽ hơn. Tại sao tao đã không tiến sâu hơn trong
tình yêu chay tịnh của mình như một người đàn ông thực sự. Chúng tao đã
là vợ chồng rồi mà chẳng có gì ngòai những lời hẹn thề chờ đợi thủy chung.
Những lời hẹn thề đó, dù có thiêng liêng bao nhiêu đi nữa thì cũng chẳng
có gì chắc chắn trong chiến tranh cả. Khi bị xơi một viên đạn vào đầu hay
lãnh một cú như tao bị bây giờ thì lời thề thiêng liêng nhất cũng đi tong.
Anh nấc lên một tiếng nghẹn ngào khi tiếp tục nói ra cái điều tiếc nuối lớn
lao nhất của đời mình cho tên sĩ quan Ngụy kia biết. Kể cả cái cảm giác
ngộp thở, bủn rủn tay chân khi anh và người vợ chưa cưới ngồi sát bên
nhau trên bờ đê lộng gió trong buổi tối cuối cùng trước khi hành quân ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.