33. JOY
George đến tiệm sửa xe lúc nó sắp sửa đóng cửa. Dư âm của chiến thắng
buổi sáng cùng những giây phút tuyệt vời bên các đồng nghiệp buổi trưa
vẫn còn đọng lại trong anh. Anh tiến đến quầy hướng dẫn và hỏi chuyện
người phụ nữ đang đứng sau quầy. Nhìn bảng tên của cô, bất giác George
bật cười. Cô tên là Joy.
- Anh cười gì vậy? - Cô hỏi.
- Ồ, không có gì đâu. - George trả lời. - Chỉ là tôi thấy thích cái tên của
cô thôi.
Rồi anh nhìn lên trần nhà, thì thầm: “Cảm ơn”. Anh nhớ đến những
chuyện xảy ra gần hai tuần trước đây. Khi đó anh đã không ngớt nguyền
rủa cuộc đời vì những bất hạnh và đau khổ mình phải gánh chịu. Nhưng
bây giờ thì anh hiểu rằng, đó chính là những dấu hiệu mà cuộc sống đã tạo
ra nhằm giúp anh xác định hướng đi của mình. Nếu lốp xe của anh không
bị xẹp vào ngày thứ hai hôm đó thì chẳng bao giờ anh gặp được Joy. Và
nếu không đối mặt với những thử thách trong công việc thì có lẽ chẳng bao
giờ anh có ý định thay đổi cách lãnh đạo của mình. Cũng như vậy, nếu vợ
anh không dọa sẽ ly hôn thì anh cũng không nhận ra mình đã đánh mất bản
thân ra sao.
Nhưng thật may mắn là giờ đây, mọi thứ đã đi vào quỹ đạo của nó. Joy
đã nói với anh rằng mọi chuyện xảy ra đều có nguyên do của nó. Cuộc sống
là một trường học lớn mà mỗi nghịch cảnh là một bài kiểm tra giúp con
người trưởng thành hơn. Do đó, thay vì tập trung vào những điều không