CHUYỆN XỨ LANG BIANG - TẬP 2 - Trang 143

144

đỏ hoe, chưa kịp nói gì thì Kăply đã ray rứt cất tiếng:

-Thầy cho con xin lỗi...

-Con không có lỗi gì với ta, K’Brêt à. –Thầy N’Trang Long đặt tay lên vai Kăply – Nếu con

cảm thấy cần phải xin lỗi thì ta nghĩ con có thể gặp thầy Haifai ...
-Không cần đâu, ông N’Trang Long !

Tiếng thầy Haifai bất thần vang lên khiến mọi người ngoảnh phắt lại, ngạc nhiên thầy thầy

đã quay trở vào và đứng cạnh chiếc bàn giấy không biết từ lúc nào, đôi mắt tối om om của

thầy đang nhìn đi đâu đó trên trần nhà.

Dĩ nhiên, bây giờ dù bộ mặt thầy nom có quái dị gấp trăm lần hơn nữa, Kăply cũng không

thấy thầy giống sứ giả của trùm Bastu một chút xíu nào.

-Thưa thầy...- Kăply quay về phía thầy, giọng ngượng ngập, khổ sở thấy mình giống như
một đứa trẻ mới tập nói – Con... con...

-Trò khỏi cần phải giải thích rườm rà gì hết, K’Brêt. –Thầy Haifai quay chiếc trán dồ về

phía Kăply, gầm gừ trong cổ họng – Ta không hề giận trò về những câu ngu ngốc đó đâu.

Nhưng nếu trò và trò K’Brăk không chăm chỉ học môn Thần chú chiến đấu của ta thì ta nói

trước là ta sẽ không để yên cho đâu!

Bọn trẻ lấm lét nhìn thầy Haifai, thấy thầy vẫn ăn nói theo cái kiểu cực kỳ khó ưa nhưng rõ

ràng tụi nó đã không còn bắt gặp trong lòng mình sự sợ sệt hay nỗi ác cảm trước đây nữa.
Thay vào đó là một cảm giác như là sự kính trọng, đặc biệt khi ánh mắt tụi nó rụt rè chạm

vào gương mặt biến dạng của thầy.

Kăply không nghĩ ra mình phải nói gì hay làm gì tiếp theo, cứ đứng đực tại chỗ và không

ngừng xoắn hai bàn tay cho đến khi chúng không thể đỏ hơn được nữa.

-Thôi, thế là tốt rồi. - Thầy N’Trang Long vui vẻ lên tiếng, ánh mắt đi qua đi lại một cách

hài lòng giữa thầy Haifai và lũ học trò – Anh Karazanh, bây giờ anh có thể giúp tôi đưa bọn

trẻ ra cổng được rồi đó.
Như cất được gánh nặng, bọn Kăply mừng rỡ chào thầy hiệu trưởng và nối đuôi nhau lục

tục tuôn ra cửa.

-À, khoan đã, anh Karazanh! – Thầy N’Trang Long gọi với theo khi mọi người sắp khuất

sau cửa phòng – Bữa nay rất giống như là ngày chấm dứt mọi sự hiểu lầm cho nên tôi

nhân tiện cũng muốn báo cho anh biết một chuyện...

Thầy N’Trang Long nhìn các toa tàu đang dồn chỗ cửa, tặc tặc lưỡi nói ovwis chiếc toa tàu
cao nhất:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.