31
cần vớ được hai cây là có quyền chẳng cần thèm nhìn mặt mụ Kibo khó ưa kia nữa.
Mười phút sau, bọn trẻ đã ngồi chễm chệ trong tiệm CÁI CỐC VÀNG của vợ chồng lão
Bebet nằm ngay ngã tư chỗ đường Chifichoreo cắt ngang đại lộ Brabun, với một két bia
Concop để dưới chân và hơn một chục chai khác sắp hàng chỉnh tề trước mặt, ngay ngắn
như đang chuẩn bị duyệt binh.
Kăply ngó sang K’Tub và Suku, và bắt chước hai đứa này, nó khoái chí xài thần chú Bay
lên để nắp chai Concop bật lên lốp bốp.
Ba đứa khui một lúc chín chai, và cái việc đầu tiên của tụi nó là lật đật mở lớp keo dán
bên dưới nắp chai, hăm hở chúi mắt dòm.
Cái việc thứ hai là cả ba cái miệng cùng thi nhau thở dài. K’Tub mặt quạu đeo, cất tiếng
rủa lằm bằm:
- Chẳng ra cái ôn gì hết! Toàn là “Nắp không trúng thưởng, xin mời quý khách thử vận
lần sau”! Rõ là lừa bịp!
Tám nắp chai trật lất, chỉ có cái nắp cuối cùng của Suku may mắn trúng được lô an ủi:
một miếng giẻ dùng để lau chổi.
Suku vung tay ném cái nắp chai bắn “bộp” vào vách, bĩu môi “xì” một tiếng:
- Ai thèm lấy ba cái thứ vứt đi này!
Nó cáu kỉnh dốc bia vô cái cốc bự chảng làm cái cốc sủi bọt xèo xèo, nước tràn cả ra ngoài
bàn rồi nâng lên:
- Thôi, cụng một cái xả xui đi!
K’Tub và Kăply lập tức làm theo. Kăply ủi cái cốc trên tay vào hai cái cốc kia kêu đánh
“cốp” một cái, tìm cách xoa dịu:
- Bình tĩnh đi! Biết đâu cây Wind XP đang nằm ở mấy chai bia trong két.
Bia Concop màu đỏ nhạt, như nước dâu pha loãng, uống vô miệng có vị giống như bia
Saydimi nhưng đậm đà hơn. Kăply nốc một hơi hết nửa cốc, liếm mép gật gù:
- Cũng ngon quá chứ hả?
- Ừ, - K’Tub hùa theo – Chỉ hơi đăng đắng một chút.
- Đắng mới ngon! – Kăply nói bằng giọng hứng thú, và một khi đã ra vẻ ta đây là bợm
nhậu chính hiệu nó không thể cưỡng lại được ý định nâng cốc bia uống dở lên, làm một
hơi cạn queo trước ánh mắt thán phục của hai đứa bạn.
Suku trố mắt dòm Kăply, trầm trồ: