CHUYỆN XƯA TÍCH CŨ - Trang 160

Sứ Tàu đem bài thơ dâng lên vua Trần, nhà vua đem hỏi triều thần thì chẳng một ai

hiểu được nghĩa lý bài thơ. Các quan tâu rằng:

- Bệ hạ mời quan Trạng đến xem.

Vua Trần liền cho sứ giả đi điệu Nguyễn Hiền về kinh. Sứ giả đến làng Hà Dương,

vào nhà Trạng Hiền thì thấy đứa trẻ đang lui cui dưới bếp liền bỡn cợt rằng:

- Ngô văn quân tử viễn bào trù; hà tu mị táo.

(Tôi nghe quân tử xa chỗ bếp núc, lọ là phải nịnh vua bếp).

Trạng liền ứng khẩu đáp lại:

- Ngô bán hữu quan cư đỉnh nại; khả tạm điệu canh.

(Ta vốn có chức quan Tể tướng, nhưng còn tạm nấu nồi canh).

Sứ giả thấy ứng đối cao thâm càng phục tài Trạng Hiền. Bấy giờ mới bày tỏ ý vua

mời Trạng về kinh.

Trạng lắc đầu bảo rằng:

- Lúc trước Thiên tử bảo ta không thông lễ nghĩa phải về học lại, đến nay mới biết

thiên tử cũng chưa biết lễ nghĩa gì cả, thì làm sao ta lai kinh cho được.

Sứ giả về thuật lại, vua biết lỗi liền sai đem cờ quạt lọng tán đến rước, bấy giờ

Trạng mới chịu về kinh. Vua trao cho Trạng xem bài thơ ngũ ngôn. Trạng liền cầm bút
lông viết ra một chữ “điền” rồi giải nghĩa rằng:

- Câu thứ nhất có nghĩa chữ “Nhật” ngược xuôi bằng đầu nhau. Câu thứ nhì bốn

chữ “Sơn” ngược xuôi cũng là chữ “Sơn” cả. Câu thứ ba, hai chữ “Vương” tranh nhau ở
trong một nước. Câu thứ tư bốn chữ “Khẩu” ngang dọc cũng thành chữ “Khẩu” cả, rút
cục chỉ là một chữ “Điền”.

Sứ Tàu phải chịu phục tài của Trạng Hiền. Vua Trần lấy làm đẹp ý phong Nguyễn

Hiền làm Kim tử Vinh lộc đại phu. Sau làm đến Công bộ Thượng thư, được ít lâu thì
mất.

Vua thấy người trẻ tuổi mà tài cao nên lấy làm thương tiếc lấy tên huyện Thượng

Hiền đổi ra là Thượng Nguyên để kỷ niệm bực hiền tài và cũng để cữ tên ông vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.