CHUYỆN XƯA TÍCH CŨ - Trang 33

CHUYỆN XƯA TÍCH CŨ

Sơn Nam & Tô Nguyệt Đình

www.dtv-ebook.com

Rắn Già, Rắn Lột:

Thuở tạo thiên lập địa mới vừa xong, Ngọc Hoàng ngự trên ngai, sẵn sàng nhận lời

khiếu nại của vạn vật muôn loài.

Hôm ấy, tên Hơn lãnh trách nhiệm đại diện cho loài người đến trình bày rằng:

- Tâu Ngọc Hoàng cớ sao sanh loài người rồi đồng thời cũng sanh loài rắn. Rắn độc

lắm, cắn chết con người trong tức khắc.

- Vậy thì nhà ngươi muốn ta tiêu diệt loài rắn hay sao? Như vậy hóa ra bất công.

Chúng nó sẽ kêu nài.

Tên Hơn tâu:

- Chúng tôi không dám ao ước điều đó. Chỉ ước mong sao loài rắn đừng sống dai

bằng loài người.

Ngọc Hoàng nói:

- Vậy thì dễ quá. Mi trở về trần gian truyền rao lời ta như vầy:

“Người già, người lột.

Rắn già, rắn tụt vào xăng”.

Rủi thay, tên Hơn không có trí nhớ dai, lại còn tật ăn nói lập dập. Về trần gian, anh

ta la lên:

- Ngọc Hoàng truyền lịnh:

“Rắn già, rắn lột.

Người già, người tụt vào xăng”.

“Tụt vào xăng” có nghĩa là vô hòm. Vì lời phán bị sai lạc nên loài rắn lột da sống

dai, hưởng được ân huệ của Ngọc Hoàng muốn ban cho loài người. Loài người tức giận,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.